Thứ Hai, 10 tháng 6, 2024

Lâm Thanh Sơn

Tết Đoan Ngọ nhăm ngày mùng 5 tháng 5 Âm lịch hằng năm là một ngày Tết truyền thống tại một số quốc gia Đông Á như Việt Nam, Trung Quốc, Hàn Quốc,Triều Tiên, Đài Loan và Nhật Bản1. Đây là một ngày Tết dựa trên văn hóa - tín ngưỡng dân gian Phương Đông nhằm đánh dấu một giai đoạn mới mở đầu cho những điều tốt đẹp, cầu cho mùa màng bội thu, sinh nhai thuận lợi. Ở Việt Nam, ngày Tết Đoan Ngọ còn được gọi là tết Đoan Dương, được tô chức vào giờ Ngọ. Theo sách Phong thổ lý, “Đoan” có nghĩa là “mở đầu”, “Ngọ” là giữa trưa; Đoan ngọ có thể hiểu là “ngày mở đầu chuỗi ngày nóng nhất trong năm”. Nếu theo thuyết âm dương ngũ hành thì nước ta nằm ở phương Nam, vùng đất nóng nên “Ngọ” được xếp vào quẻ Ly, thuộc hành Hỏa và trong một ngày thì dương khí cao nhất là giờ Ngọ (thời điểm giữa ngày); trong một tháng, dương khí cao nhất vào những ngày Ngọ, nhất là ngày Ngọ thượng tuần (đầu tháng).

Trong một năm, dương khí cao nhất vào tháng Ngọ (tháng giữa năm, tức tháng 5)2. Như vậy, dương khí đạt cực điểm vào giờ Ngọ của ngày Ngọ đầu tiên trong tháng Ngọ, đây chính là thời điểm giữa năm, vì thế trong dân gian còn gọi là Tết giữa năm. Riêng với người Nam bộ, người ta còn gọi là Tết nửa năm, hoặc nôm na là ăn mùng 5 tháng 5 để mừng cho năm mới đã qua được nửa năm rồi, công việc làm ăn vẫn thuận buồm xuôi gió nên ăn Tết.

Tết Đoan Ngọ thực chất là một phong tục lễ tết Á Đông găn liền với quan niệm về sự tuần hoàn của thời tiết trong năm.Việt Nam là quốc gia nông nghiệp nên ngày Tết này còn là “Tết giết sâu bọ” vì theo quan niệm của người xưa3 trong giai đoạn chuyển mùa, chuyển tiết, sâu bọ phát triển, dịch bệnh dễ phát sinh nên trong ngày này mọi người cùng nhau phát động bắt sâu bọ, tiêu diệt bớt những loại côn trùng gây hại cho cây trồng ở quanh nơi mình sinh sống. Cũng theo quan niệm xưa, trong hệ tiêu hóa thường có sâu bọ, nếu không trừ đi thì chúng sẽ sinh sản ngày một nhiều và gây tai hại. Tuy nhiên, việc tiêu diệt chúng không phải thời gian nào cũng có thể làm được. Chỉ có ngày mùng 5 tháng 5 chúng mới ngoi lên, là cơ hội để trừ khử. Vì vậy, vào ngày này, dân gian có nhiều phong tục khử trùng, phòng bệnh: có thể giết sâu bọ bằng cách dùng thức ăn, trong đó nhiều nhất là rượu nếp (để giết giun sán) và trái cây (để tăng cường vitamin). Theo phong tục, buổi sáng trong ngày này, lúc ngủ dậy mọi người không được đặt chân xuống đất mà phải súc miệng ba lần cho sạch rồi ăn một quả trứng vịt luộc, xong mới được bước chân ra khỏi giường. Sau đó ăn một chén cơm rượu nếp để sâu bọ say rồi ăn tiếp trái cây như trái vải, đào, mận, xoài... cho sâu bọ chết.

Ngoài ra,với nhiều người Việt Nam, sau Tết Nguyên Đán, Tết Đoan Ngọ là là ngày Tết có nhiều tục lệ gắn kết với đời sống của người dân đồng thời cũng là cái Tết sum họp đầm ấm nhất vì con cháu dù làm ăn xa xôi mấy cũng cố thu xếp để về với gia đình.

Tết Đoan Ngọ - Ngày gắn liền với các hiện tượng tự nhiên

Ngoài tục “giết sâu bọ” thì vào ngày tết Đoan Ngọ, người dân ở nhiều vùng miền trong cả nước còn có một số phong tục khác như:

- Hái thuốc: nhiều người tin rằng những cây, cỏ thu hái hay đào được vào ngày 5 tháng 5 đêu là những vị thuôc tốt, có khả năng chữa được nhiều bệnh. Theo lệ, đúng Ngọ tức là 12 giờ trưa, ở thôn quê, người dân rủ nhau đi hái lá cây vì đây là thời khắc mặt trời toả ánh năng  tốt nhất trong năm nên có dương khí tốt nhất. Vì vậy, những cây cỏ hái được vào giờ này có tác dụng chữa các bệnh như ngứa ngoài da, bệnh về đường ruột rất hay; đặc biệt những lá thuốc này dùng để nấu nước xông khi cảm mạo rất tốt.

- Tắm lá mùi: Vào ngày này, người ta thường hái những cây ngò rí4 già (hoặc lá tía tô, lá bưởi, kinh giới,...) có mùi thơm rất đặc trưng để nấu nước tắm với mong muốn xả khí độc ra khỏi cơ thể và giải trừ vận xui, còn người dân ở ven sông, biển thì họ sẽ đợi đúng giờ Ngọ rủ nhau ra tắm sông, biển thay vì tắm lá mùi.

- Treo lá cây đề trừ tà ma: Theo tín ngưỡng dân gian, trong ngày này mỗi nhà treo một bó ngãi cứu trước cửa nhà để trừ tà ma và đem lại an lành cho gia đình nửa năm còn lại.

- Khử trùng cho trẻ con: Người lớn cho trẻ ăn trái cây, cơm rượu, trứng luộc, bánh tráng, mận, xoài, dưa hấu, uống nước dừa ...rồi bôi hùng hoàng5 vào thóp đầu, vào ngực, vào rún và được cha mẹ đeo cho túi bùa ngũ sắc đề trị tà ma, tránh các loài có nọc độc, diệt trừ sâu bọ. Trẻ em gái cũng chọn ngày này mà xỏ lỗ tai.
Người lớn thì nhuộm móng tay (chừa ngón trỏ vì là ngón thần chỉ), móng chân bằng màu từ các loại lá cây để trị tà ma.Tuy nhiên, ngày nay, phần lớn các tục lệ này nay đã không còn, chỉ còn tục tắm nước lá và tục đi hái lá thuốc.

- Ở chốn thị thành, không nhiều vườn tược, cây cỏ thì người dân có lệ đi mua lá thuốc. Trong ngày này, nhiều người từ quê mang ra đủ thứ loại lá bày bán. Lá cây được xắt nhỏ, phân từng loại riêng biệt, người đi chợ chọn lấy những lá có mùi vị ưa thích mua về, để đúng giờ Ngọ đem ra phơi khô rồi bọc lại cất trong tủ thuốc gia đình phòng khi nhà có người ốm đau thì dùng.

- Tại Đồng Tháp và một số tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long, ngày này còn được gọi là ngày “nước quay”, bởi cứ theo lệ hăng năm, nước ở thượng nguồn đổ về đến nước ta làm nước sông chuyển màu đỏ đục và có nhiều xoáy nước nên năm nào cũng vậy, ngày 5 tháng 5 được coi là ngày bắt đầu của những mùa lũ hằng năm.

Tết Đoan Ngọ- Ngày giỗ Quốc mẫu Âu Cơ, ngày “lễ sêu”

Bên cạnh những phong tục của ngày Tết Đoan Ngọ gắn liền với tự nhiên thì theo phong tục cổ truyền Việt Nam, tết Đoan Ngọ mồng 5 tháng 5 là một trong những ngày thiêng liêng trong tâm thức người Việt Nam để tưởng nhớ tới tổ tiên, nguồn cội. Đó là ngày giỗ Quốc mẫu Âu Cơ và cũng là ngày thể hiện tính nhân văn giữa người với người qua sự tri ân.

Một phong tục mang đầy tính nhân văn được người xưa hết sức coi trọng được thực hiện phổ biến trong ngày Tết Đoan Ngọ là tục “lễ sêu”. Hiện nay, nói đến phong tục “lễ sêu” trong ngàyTết Đoan Ngọ có lẽ không phải ai cũng biết vì nó nằm trong danh sách những phong tục đang dần mai một ở Việt Nam.

“Sêu” là một tập tục ở nông thôn người Việt trước đây, thực hiện sau lễ ăn hỏi; theo đó chàng rể tương lai phải mang đồ lễ biếu cha mẹ vợ chưa cưới theo kiểu mùa nào thức ấy. Lúc này, chàng trai đã chính thức là thành viên của gia đình nhà gái. Vì vậy, trong các dịp lễ, tết, chàng rể có bổn phận đi “lễ sêu”, thăm hỏi bên nhà vợ sắp cưới. Tùy địa phương, có nơi bắt buộc “lễ sêu” mỗi tháng một lần, nhưng có nơi thì quy định vào sáu dịp trong năm là ngày 1/1 âl (Tết Nguyên Đán), ngày 3/3 âl (Tết Thanh minh), ngày 5/5 âl (Tết diệt sâu bọ), ngày 15/7 âl (Tết xá tội vong nhân), ngày 15/8 âl (Tết trung thu) và ngày 10/10 âl (Tết ăn cơm mới)6. Dù ở gần hay ở xa, các chàng rể đều phải thực hiện nhiệm vụ “đi sêu” đầy ý nghĩa này.

Từ việc làm này cho thấy,“lễ sêu” không chỉ là chuyện nhằm gắn kết tình cảm của con rể với những người thân bên vợ mà còn là trách nhiệm của người con trong gia đình. Đó được xem là lễ tạ ơn của chàng rể, của nhà trai đối với nhà gái thể hiện sự biết ơn đối với công ơn sinh thành dưỡng dục của người cha, người mẹ đã sinh ra được một người phụ nữ sẽ là người vợ tốt, là nàng dâu hiếu thảo với cha mẹ chồng và cũng là dịp để chứng tỏ tấm lòng của người con rể đối với gia đình nhà vợ. Như vậy, ngoài ý nghĩa về mặt tình cảm, tục “lễ sêu” của những chàng rể trong ngày Tết Đoan Ngọ còn có ý nghĩa về mặt xã hội, thể hiện được sự tôn trọng đối với phụ nữ, sự tôn trọng của chồng đối với vợ, sự tôn trọng giữa người lẫn người với nhau và xóa bỏ định kiến “trọng nam khinh nữ”.

Mặc dù quy ước chỉ những chàng rể chưa làm đám cưới mới đi “lễ sêu” còn những chàng rể đã cưới vợ rồi thì hết “lễ sêu”, nhưng trong dịp tết Đoan Ngọ, theo thông lệ, các chàng rể đã cưới được vợ rồi dù nghèo vẫn cố chạy vạy để có món quả nhỏ biếu cha, mẹ vợ nhưng lễ biếu này nhiều, ít tuỳ tâm và không quan trọng bằng “lễ sêu” của những ngày sắp cưới vợ.

Ngoài ra, Tết Đoan Ngọ còn là ngày lễ thể hiện sự tri ân của người bệnh với thầy thuốc, của học trò với thầy giáo... Vì thế trong dân gian có câu ca dao rằng:

“Mồng 5 ngày Tết không đáo đến cửa nhà thờ
Còn hiếu trung chi nữa mà chờ rể, con ”.

Với truyền thống “Tôn sư trọng đạo”, học trò tri ân thầy là một phong tục hết sức tốt đẹp của người Việt. Các ông đồ xưa dạy học thường không lấy học phí nên hàng năm vào dịp mồng 5 tháng 5, các học trò đều có đồ lễ tết thầy. Đồ lễ chỉ là thúng gạo cặp ngỗng, gói trà, phong bánh hoặc giỏ trái cây, tùy tâm và hoàn cảnh của cha mẹ học trò còn những gia đình giàu có thường kèm theo phong bao với một số tiền. Đây cũng là dịp mà các học trò xưa đã “ăn nên làm ra” hoặc "công thành danh toại" đến lễ thầy dạy của mình.

Tết Đoan Ngọ (còn gọi là tết hái thuốc) nên trong dịp này, các con bệnh được các ông lang chữa khỏi, mặc dù đã trả tiền thuốc nhưng cũng mang quà tặng thầy lang để nhớ ơn cứu mạng cho mình. Đồ lễ cũng gồm đậu xanh, gạo nếp, ngỗng, trà bánh... như đồ lễ học trò tết thầy học.

Riêng ở một số địa phương vùng Đông Nam Bộ, ngày này còn được gọi là ngày “Vía Bà” (trong tín ngưỡng thờ Linh Sơn Thánh mẫu trên núi Bà Đen).

Tết Đoan Ngọ với các món ăn truyền thống

Đúng với tên gọi “Tết diệt sâu bọ” nên những món ăn truyền thống ngày Tết Đoan Ngọ đều được chọn lựa để “giết sâu bọ” tốt cho sức khỏe.

- Ăn cơm rượu để diệt sâu bọ: Người xưa cho rằng ăn cơm rượu đề diệt sâu bọ (giun sán) trong đường ruột. Cách làm cơm rượu ở hai miền Nam - Bắc cũng không giống nhau. Người miền Bắc làm cơm rượu bằng nếp lức có màu nâu đất và đồ thành xôi, để nguội rồi rắc men, ủ trong ba ngày còn gọi là “cái”. Thúng xôi ủ được đặt trên một chiếc chậu, hứng lấy nước rượu đề khi ăn, trộn với cái, tạo vị ngọt, cay rất dễ chịu. “Cái” chủ yếu là xôi còn nguyên hạt lên men, hạt cơm rượu dạng tơi và vẫn còn đủ cứng để khi ăn có thể nhắm nháp từng hột cơm thấm đẫm vị rượu. Rượu này người già, con trẻ đều có thể ăn được. Ở miền Nam, cơm rượu được làm bằng nếp dẻo nấu thành xôi, rắc men, vò viên tròn ủ trong vài ba ngày rồi dùng cả cái lẫn nước; đặc biệt ở Gò Công thì cơm rượu được nắn theo dạng khối vuông hoặc hình chữ nhật, mang ý nghĩa vuông tròn.

Theo y học cổ truyền cơm rượu có vị ngọt, tác dụng bổ trung ích khí, dùng chữa tiêu khát, suy nhược cơ thể, đổ mồ hôi trộm... Theo dân gian, cơm rượu được ăn ngay khi vừa ngủ dậy thì rất hiệu nghiệm nên vào sáng ngày 5 tháng 5, tất cả mọi người sau khi vệ sinh cá nhân đều cùng nhau ăn một chút cơm rượu với mong muốn và niềm tin sẽ đây lùi được mầm bệnh trong cơ thể.

- Chè trôi nước miền Nam7: Xuất phát từ ý nghĩa trải qua nửa năm tròn trịa, trọn vẹn, đoàn viên nên trong ngày mùng 5 tháng 5 người Việt có món chè trôi nước để dâng cúng ông bà. Chè được làm từ bột nếp vo thành viên tròn có nhân đậu xanh8. Ngày trước, chè trôi nước được nấu bằng đường thẻ nên có màu vàng ngà; ngày nay, do được nấu bằng đường cát trắng nên chè trôi nước có màu trắng tươi nhìn khá hấp dẫn. Khi ăn,chan nước cốt dừa và rắc một ít mè rang trên viên chè.

- Bánh ú: Ở miền Nam, dịp Tết Đoan Ngọ, cộng đồng người Việt có món bánh ú lá tre9. Bánh ú của người Việt nho nhỏ gọi là bánh ú lá tre, bánh ú nước tro, gói bằng vài chiếc lá tre đơn sơ bên ngoài. Nếp gói bánh được ngâm với nước tro, khi nấu chín, hạt nếp hoá thành bột, tạo thành khối vàng nâu trong suốt. Bánh có hai loại, loại nhân đậu và loại không nhân chấm với đường. Kiểu ăn bánh ú không nhân chấm với đường thẻ hiện rõ nét ăn hoá ẩm thực dân dã của người Việt. Người Hoa cũng có loại bánh giống vậy nhưng nhân bên trong là thịt heo gọi là bánh bá trạng.

- Thịt vịt: Vịt tên trong sách thuốc cổ là Gia Ấp, có nơi gọi là Gia Phù, cũng còn gọi là Vụ. Theo dược lý Đông y, thịt vịt có tính chất mát, ngọt (hơi độc), có tác dụng chuyển động phong huyết và làm tăng thêm năng lực, bồi bổ cơ thể cho người lao lực, lao tâm nhiều. Thịt vịt chữa nóng sốt cao đến co giật (gọi là sài kinh), vịt giải độc mụn sưng và hạ nhiệt. Với người dân ở một số địa phương miền Trung, miền Nam, thịt vịt là món ăn không thể thiếu trong Tết Đoan Ngọ bởi theo quan niệm xưa, vào ngày Tết Đoan Ngọ, dương khí mạnh nên ăn thịt vịt có tính hàn, giải nóng, làm mát cơ thể để quân bình nhiệt - hàn giữa trời và người. Vì thế, trong Tết Đoan Ngọ, ở hầu hết các gia đình, họ đều mua vịt và chế biến thành nhiều món ăn khác nhau như luộc chấm nước mắm gừng, nấu cháo vịt; vịt tiềm thuốc Bắc, bánh xèo nhân thịt vịt...

- Ăn trái cây: Vào đầu hè, các loại trái cây vào mùa thu hoạch. Việc ăn trái cây đầu mùa, đặc biệt là các loại trái cây có vị chua chua như: mận, vải, xoài... không chỉ với mong muốn tiêu trừ mầm bệnh mà phần nào còn thể hiện được mong muốn hoa trái đầy nhà, sinh sôi nảy nở.

- Bánh xèo10: Nhiều gia đình người miền Tây Nam Bộ ăn Tết Đoan Ngọ với một món ăn dân dã nhưng rất độc đáo là bánh xèo. Ngày xưa, gần như nhà nào cũng tổ chức làm bánh xèo, vì đây là thời điểm “nước quay”, cây điên điển bắt đầu trổ bông vàng rực. Bông điên điển đầu mùa cùng với thịt vịt băm nhuyễn làm nhân bánh xèo bên trong vỏ bánh được chiên giòn rụm. Khi ăn, bánh được được gói bằng các loại rau vườn nhà hay rau rừng (ở Núi Cấm) thì ngon không bút mực nào tả xiết.

- Riêng ở Bến Tre và Tiền Giang, cứ đến tháng 5 âm lịch là rộ mùa ốc gạo và có lẽ vì vậy mà ốc gạo cũng trở thành món ăn truyền thống trong ngày diệt sâu bọ ở các địa phương này. Cồn Phú Đa ở tỉnh Bến Tre và cồn Tân Phong thuộc tỉnh Tiền Giang là hai nơi có ốc gạo ngon nức tiếng. Ở cồn Phú Đa, chỉ với một loại nguyên liệu là ốc gạo mà người dân nơi đây chế biến ra không rất nhiều món như gói cuốn ốc gạo11, ốc gạo um nước dừa, ốc gạo xào củ hủ dừa, bánh xèo nhân ốc gạo củ hủ dừa....Còn người dân ở Tân Phong, chỉ có món ốc gạo luộc đơn sơ không cần chế biến cầu kỳ, chỉ cần luộc vài phút, thêm vài cọng sả, canh cho con ốc vừa chín tới là đã có món ốc gạo thơm ngát chấm với nước mắm chanh sả hoặc nước mắm gừng. Ngoài ra, ở một vài nơi miệt Tiền Giang, còn chế biến nhiều món như ốc gạo trộn gỏi đu đủ vừa bùi vừa giòn, món cháo hành ốc gạo nóng hổi, món ốc gạo cháy tỏi thơm lừng, ốc gạo tiềm thuốc Bắc bổ dưỡng... mà chỉ mới nghe tên món đã thấy thèm thuồng!

Tết Đoan Ngọ là ngày Tết truyền thống dựa trên văn hóa và tín ngưỡng dân gian của người Việt Nam có ý nghĩa đánh dấu một giai đoạn mới, mong muốn diệt trừ sâu bọ đề mùa màng bội thu với hàng chục các hoạt động tâm linh tín ngưỡng nhưng đồng thời cũng thể hiện tính nhân văn, là ngày của sự tri ân trong đó có tục “lễ sêu”.

Như vậy, sự ra đời của Tết Đoan Ngọ gắn liền với văn hóa dân gian và mang tính chất tự phát, trước tiên là để đáp ứng nhu cầu chống nóng bảo vệ sức khỏe bằng cách dùng tính lạnh để khử tính nóng (dĩ hàn khứ nhiệt) như ăn trái cây mát, tắm sông, biển để giải nhiệt. Tiếp đó, dần dà theo thời gian, ngày Tết này được gắn thêm các lễ tục có ý nghĩa giáo dục đạo đức xã hội và quan niệm tâm linh, biến tết Đoan Ngọ thành một phong tục văn hóa đặc trưng của người Việt Nam, không lẫn với Tết Đoan Ngọ ở các nước khác trong khu vực.

Đến nay, dù đã qua bao biến đổi của xã hội nhưng Tết Đoan Ngọ với những ý nghĩa và các giá trị tốt đẹp, cao cả lan tỏa trong xã hội vẫn tồn tại trong lòng người dân đất Việt với những phong tục đẹp. Nhưng tiếc thay, hiện nay do những tác động tiêu cực từ mặt trái của kinh tế thị trường nên những lễ tục có ý nghĩa thiêng liêng về đạo lý làm người mang tính nhân văn sâu sắc đã không còn phổ biến và tục “lễ sêu”cũng đã dần mai một12 ./.

(Diễn đàn Tri thức Khoa học & Công Nghệ Sóc Trăng số 2/2021)

1 Tuy trùng một ngày nhưng ở mỗi quốc gia lại có một sự tích riêng về ngày tết này và có cách đón tết Đoan Ngọ rất khác nhau. Ở Trung Quốc, Tết Đoan Ngọ còn được gọi là tết Trùng Ngũ vì là hai con số 5 gặp nhau. Tết này bắt nguồn từ hoạt động kỷ niệm nhà thơ yêu nước Khuất Nguyên, người trung liệt nhưng bị gian thần hãm hại nên phải gieo mình tự vẫn trên con sông Mịch La cách đây hơn 2000 năm. Còn ở Hàn Quốc và Triêu Tiên, ngày tết Đoan Ngọ là l trong 3 dịp lễ truyền thồng lớn nhất cùng tết Nguyên đán và tết Trung thu. Tại Nhật Bản,Tết Đoan Ngọ được coi là ngày lễ dành cho các bé trai với tên gọi “Kodomo no hi ” và là một ngày đại lễ của Nhật. Vào dịp này, người Nhật thường treo cờ cá chép, tượng trưng cho những bé trai khoẻ mạnh thông mình với ý nghĩa “cá vượt vũ môn ” và còn trang trí các bộ áo giáp Kabuto mang theo ước nguyện của những bậc cha mẹ mong muôn cho con mình sẽ thành đạt trong cuộc sống.

2 Tết Đoan ngọ còn được gọi bằng cái tên khác là “Tết Nửa Năm ” (cũng có nơi là goi là Giữa Năm). Đây được xem là tên gọi của riêng người Việt, không lẫn với tên gọi của các quốc gia khác vì “Thời cổ đại, người Việt Nam dùng lịch kiến Tý, do vậy tháng mở đâu trong năm là tháng l1 âm lịch. Theo cách tính này, ngày 5 tháng 5 rơi vào thời điểm nửa năm, do vậy dân gian Việt Nam rất chuộng tên gọi tết Nửa năm (TS Nguyễn Ngọc Thơ, Lại bàn về nguồn gốc tết Đoan ngọ)

3 Về nguôn gốc xuất hiện Tết Đoan Ngọ ở Việt Nam, người xưa kế rằng: Vào một ngày sau vụ mùa, nông dân ăn mừng vì trúng mùa nhưng sâu bọ năm ấy lại xuất hiện nhiều ăn mất cây trái, ngũ cốc đã thu hoạch. Nhân dân đang khốn khó vì không biết làm cách nào để có thể giải quyết được nạn sâu bọ này thì bỗng nhiên xuất hiện một ông lão từ xa đi tới, tự xưng là Đôi Truân. Ông này bày cho dân chúng cách trừ sâu bọ: mỗi nhà lập một đàn cúng đơn giản gôm có bánh tro, trái cây rồi người trong nhà ra trước nhà tập thể dục. Mọi người làm theo lời chỉ dẫn thì một lúc sau, sâu bọ hàng đàn lần lượt té chết. Lão ông còn bảo thêm rằng hằng năm vào ngày này sâu bọ rất hung hăng nên vào đúng ngày này mỗi năm cứ làm theo những gì ta đã dặn thì sẽ trị được chúng. Mọi người biết ơn định cảm tạ thì ông lão đã đi mất. Đề tưởng nhớ việc này, dân chúng đặt cho ngày này là ngày “Tết điệt sâu bọ ” (có người gọi nó là Tết Đoan ngọ) vì giờ cúng thường vào giữa giờ Ngọ.

4 Người miền Bắc gọi là rau mùi, ngoài ra còn có một số tên khác như: hương quy, nguyên tuy, ngổ thơm...

5 Hùng hoàng: vị thuốc Bắc có tác dụng: giải độc sát trùng, hóa ứ tiêu thủng, táo thấp khu đàm, triệt ngược định kinh. Trong vị thuốc này có chứa thạch tín, dễ gây ngộ độc dể gây nguy hiểm cho người sử dụng nên ngày nay rất ít người còn sử dụng.

6 Còn gọi là Tết Trùng Thập, Tết Thường tân

7 Miền Bắc có món ăn tương tự gọi là bánh trôi

8 Có nơi trộn thêm dừa nạo, thêm chút hành lá và mỡ heo đề có vị béo

9 Người miền Bắc, miền Trung gọi là bánh tro,bánh ú tro hay bánh năng được làm bằng cách đem gạo nếp ngâm qua nước tro (tức tro than lá cây, nhất là lá tre) và gói lá tre hoặc ló dong rồi đem luộc chín trong nồi.

10 Người miễn Trung gọi là Bánh Khói hay Bảnh Khoái. Đây là một loại bánh phổ biến ở châu Á chứ không riêng ở Việt Nam. Bánh xèo của Nhật Bản và Triều Tiên có bột bên ngoài đem chiên, đúc thành hình tròn hoặc gáp lại thành hình bán nguyệt như bánh xèoViệt Nam, bên trong có nhân là tôm, thịt, giá đậu, kim chỉ, khoai tây (bánh xèo Triều Tiên có thêm hẹ, bảnh xêo Nhật Bản thêm cải thảo).

11 Thịt ốc gạo, rau thơm, bún tươi, dừa vừa rám vỏ nạo thành sợi, cuốn bánh tráng chấm với tương xay và nước cót dừa tuy đơn sơ mà ngon cực chất

12 Hiện nay ở làng Đại Đông (huyện Thạch Thất, Hà Nội) vẫn còn giữ tục lệ “đi sêu ". Các chàng rẻ ở đây phải đi sêu trong năm đầu tiên lấy vợ vào sáu dịp trong nắm.

Thứ Ba, 3 tháng 10, 2023

 

LỊCH SỬ VIỆT NAM

1. Thời kì nguyên sử ( 2879 – 111  CN

• Năm 2819 trc CN : người Việt cổ hình thành (lấy tTtên Bách Việt)

• Chiến tranh Tần Sở nổ ra, người Hoa Hạ xâm lược nc ta -) Người Bách Việt bị 

mất lãnh thổ và bị đồng hóa với người Hoa Hạ

• Số ít bộ phận người Bách Việt tách thành nước Văn Lang

• Từ năm 257 – 208 TCN, Thục Phán, thủ lĩnh người Âu Việt hợp nhất với nước

Văn Lang của Lạc Việt, đặt quốc hiệu nước là Âu Lạc, tự xưng là An Dương

Vương. Thời kỳ này lịch sử được tái hiện thông qua lăng kính truyền thuyết với

việc An Dương xây thành Cổ Loa.

·Năm 208 Triệu Đà xâm lược Âu Lạc. An Dương Vương xụp đổ, Triệu Đà lên ngôi

lập ra nhà nước Nam Việt

2. Thời kỳ Bắc thuộc lần 1, 2, 3

• Năm 113, nội tình nhà Triệu rối ren, nhà Hán thừa cơ đưa quân sang đánh Nam

Việt rồi đổi tên Nam Việt thành Giao Chỉ.

• Từ năm 207 TCN – 39 SCN, Việt Nam sống dưới ách đô hộ của nhà Hán.

• Từ 40 – 43, khởi nghĩa Hai Bà Trưng. Sau thắng lợi, Trưng Trắc lên ngôi vua,

đóng đô ở Mê Linh.

• Năm 41, Mã Viện mang 20 vạn quân sang xâm lược nước ta. Năm 43, Hai Bà

Trưng thất bại, phải nhảy xuống sông Hát Giang tuẫn tiết.

• Từ năm 43 – 543, Việt Nam sống dưới ách đô hộ của phong kiến phương Bắc.

Thời gian này có cuộc khởi nghĩa của Bà Triệu chống quân Đông Ngô. Bà Triệu tự

xưng là Đại Hải Bà Vương, đánh nhau với tướng Đông Ngô là Lục Dân nhưng thất

bại.

• Từ năm 544 – 548, khởi nghĩa của Lý Bí 544, Lý Nam Đế xưng vương, đặt tên

nước là Vạn Xuân.

• Từ năm 548 – 571, Triệu Quang Phục tiếp tục kháng chiến chống quân Lương và

lên ngôi vua là Triệu Việt Vương.

• Từ 571 – 602, Lý Phật Tử, họ hàng với Lý Nam Đế tiêu diệt Triệu Việt vương và

lên ngôi. Thời kỳ này phong kiến phương Bắc là nhà Tùy sang xâm lược. Lý Phật

Tử đầu hàng, Việt Nam bị nhà Tùy đô hộ.

Năm 722, khởi nghĩa Mai Thúc Loan. Sau này, cuộc khởi nghĩa thất bại, nước ta

chịu sự đô hộ của nhà Đường.

• Từ 791 – 802. Khởi nghĩa Phùng Hưng thắng lợi. Năm 802, nhà Đường tấn công,

Việt Nam lại chịu sự đô hộ của nhà Đường

4.Thời kì quân chủ tự chủ (905 – 938)

• Từ 905 – 938, thời kỳ xây nền tự chủ bắt đầu với chiến thắng của cuộc khởi nghĩa

Khúc Thừa Dụ. Sau đó tiếp nối là Khúc Thừa Hạo, Khúc Thừa Mỹ, Dương Đình

Nghệ.

• Từ 939 – 944, Ngô Quyền thắng quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng, lên ngôi

vua và đóng đô ở Cổ Loa.

• Từ 944 – 950, Dương Tam Kha cướp ngôi và xưng vương.

• Từ 950 – 965, thời kỳ Hậu Ngô vương. Con của Ngô Quyền là Ngô Xương Văn

lật đổ Dương Tam Kha, giành lại ngôi vua cho nhà Ngô.

• Từ 966 – 968, loạn 12 sứ quân.

• Từ 968 – 980, Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân lên ngôi, hiệu Đinh Tiên Hoàng

đặt tên nước là Đại Cồ Việt, lấy Hoa Lư làm kinh đô. Năm 979, Đinh Tiên Hoàng

bị Đỗ Thích giết, con là Đinh Toàn mới sáu tuổi được triều thần đưa lên ngôi.

• Từ 980 – 1005. Nhà Tống xâm lược Việt Nam, thái hậu Dương Vân Nga, mẹ của

Đinh Toàn mời Lê Hoàn lên ngôi để chỉ huy nhân dân chống Tống. Lê Đại Hành

lên ngôi, đóng đô ở Hoa Lư năm 1005, Lê Đại Hành mất.

• Từ 1005 – 1009, thời đại của Lê Trung Tông và Lê Ngọa Triều.

• Từ 1010 – 1028. Lý Công Uẩn được triều thần tôn lên ngôi hoàng đế sau khi Lê

Ngọa Triều mất. Năm 1010, Lý Thái Tổ (Lý Công Uẩn) cho dời đô về Thăng Long

(Hà Nội ngày nay), mở đầu cho thời kỳ phát triển văn hóa Thăng Long.

• Từ 1028 – 1054, triều đại của Lý Thái Tông.

• Từ 1054 – 1072, triều đại của Lý Thánh Tông.

• Từ 1072 – 1128, triều đại của Lý Nhân Tông. Thời kỳ này gắn với các chiến công

của Lý Thường Kiệt đánh quân Tống và các thắng lợi trên mặt trận ngoại giao của

Thái sư Lê Văn Thịnh.

• Từ 1128 – 1138, triều đại của Lý Thần Tông.

• Từ 1138 – 1175, triều đại của Lý Anh Tông. Thời kỳ này, triều chính rối loạn

nhưng nhờ có các trung thần nên cơ đồ nhá Lý vẫn được giữ vững.

 

• Từ 1176 – 1210, triều đại của Lý Cao Tông. Thời kỳ này chính sự đổ nát, giặc

giã, đói kém liên miên. Nhà Lý bắt đầu suy thoái.

• Từ 1211 – 1225, triều đại của Lý Huệ Tông và Chiêu Hoàng. Thời kỳ này triều

chính rối ren, lòng người ly tán, nhà Lý không còn đảm đương được vai trò lịch sử

nữa. Trần Thủ Độ cùng những người thân tín trong họ nhà Trần làm một cuộc đảo

chính cung đình hợp pháp, thông qua các cuộc hôn nhân giữa công chúa Chiêu

Thánh và Trần Cảnh, bắt ép công chúa nhường ngôi cho chồng.

• Từ 1225 bắt đầu triều đại nhà Trần.

• Từ 1225 – 1258, triều đại của Trần Thái Tông. Năm 1258, kháng chiến chống

quân Nguyên Mông lần thứ nhất. Dân ta đã dùng chiến tranh du kích, vườn không

nhà trống để tiêu hao sinh lực địch, sau đó tổ chức phản công ở Đông Bộ Đầu.

Quân Nguyên thua, phải rút chạy về nước.

• Từ 1258 – 1278, triều đại của Trần Thánh Tông. Thời kỳ này triều Trần khuyến

khích khai khẩn đất hoang, mở mang các điền trang thái ấp, mở các khoa thi để lựa

chọn nhân tài, thực hiện chính sách ngoại giao mềm dẻo với triều đình phong kiến

phương Bắc.

• Từ 1279 – 1293, triều đại của Trần Nhân Tông. Năm 1285, kháng chiến chống

quân Nguyên Mông lần thứ hai. Các vua Trần tổ chức hội nghị quân sự ở Bình

Than, tập trận ở Đông Bộ Đầu đồng thời tổ chức hội nghị Diên Hồng, hỏi ý kiến

các bô lão xem nên "hòa" hay nên "đánh". Sau các chiến thắng Chương Dương,

Hàm Tử, Tây Kết, Vạn Kiếp, tháng 6-1285, giải phóng kinh đô Thăng Long. Năm

1288, kháng chiến chống quân Nguyên Mông lần thứ ba. Sau trận chiến trên sông

Bạch Đằng, đất nước được giải phóng. Chiến thắng lịch sử gắn liền với cuộc đời và

sự nghiệp của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn.

• Từ 1293 – 1314, triều đại của Trần Anh Tông. Đây là một thời kỳ thái bình thịnh

trị của vương triều Trần.

• Từ 1314 – 1329, triều đại của Trần Minh Tông.

• Từ 1329 – 1341, triều đại của Trần Hiến Tông.

• Từ 1341 – 1369, triều đại của Trần Dụ Tông. Chính sự bắt đầu đổ nát, gian thần

rất nhiều.

• Từ 1370 – 1372, triều đại của Trần Nghệ Tông. Quân Chiêm Thành đánh vào

kinh đô, nhà vua phải lánh nạn. Sau đó nhường ngôi cho em là Trần Duệ Tông.

•Từ 1372 – 1377, triều đại của Trần Duệ Tông. Vua đem quân đi đánh Chiêm

Thành và chết trong chiến trận.

• Từ 1377 – 1388, triều đại của Trần Phế Đế. Hồ Quý Ly bắt đầu thao túng triều

đình.

• Từ 1388 – 1398, triều đại của Trần Thuận Tông. Thời kỳ này quyền hành thực

chất nằm trong tay Hồ Quý Ly.

• Từ 1398 – 1400, triều đại của Trần Thiếu Đế. Năm 1400, Hồ Quý Ly ép Thiếu Đế

nhường ngôi. Triều đại nhà Trần chấm dứt.

• Từ 1400 – 1401, triều đại Hồ Quý Ly. Nhiều cải cách táo bạo được thực thi như

mở mang thi cử, phát hành tiền giấy tăng cường quân đội thường trực, định ra hình

luật. Tuy nhiên các cải cách này không được sự ủng hộ của toàn dân

4. Thời kì Bắc Thuộc lần 4

• Từ 1401 – 1407, triều đại Hồ Hán Thương nhưng thực chất Hồ Quý Ly vẫn cầm

quyền. Quân Minh sang xâm lược.

• Từ 1407 – 1414, thời kỳ hậu Trần gồm các triều đại của Giản Định Đế và Trùng

Quang Đế chống quân Minh nhưng không thành công.

5. Thời kì quân chủ trung hưng

• Từ 1428 – 1433, thời kỳ mở đầu triều đại Lê Sơ bắt đầu từ triều đại của Lê Thái

Tổ (Lê Lợi). Năm 1418, Lê Lợi khởi binh. 1427 quân Minh thua phải rút quân.

1428 Nguyễn Trãi thay mặt vua viết "Bình Ngô đại cáo", một bản tuyên ngôn độc

lập của nước ta, khẳng định chủ quyền, cương vực, đánh dấu một sự phát triển mới

trong lịch sử dựng và giữ nước.

• Từ 1433 – 1442, triều đại của Lê Thái Tông. Thời kỳ này có một vụ án lịch sử

lớn: "Tru di Tam tộc" Nguyễn Trãi.

• Từ 1442 – 1459, triều đại của Lê Nhân Tông. Thời kỳ có loạn Lê Nghi Dân, nhà

vua bị giết năm 19 tuổi.

• Từ 1460 – 1497, triều đại của Lê Thánh Tông. Đây là thời kỳ thịnh trị của triều

Lê với sự ra đời của bộ luật Hồng Đức – một bộ luật hoàn chỉnh, có nhiều điểm

tiến bộ.

• Từ 1498 – 1504, triều đại của Lê Hiến Tông.

• Từ 1504 – 1509, triều đại của Lê Túc Tông, sau đó là Lê Uy Mục.

 

• Từ 1509 – 1516, triều đại của Lê Tương Dực. Nhà Lê suy thoái.

• Từ 1516 – 1522, triều đại của Lê Chiêu Tông. Đại thần Mạc Đăng Dung phế Lê

Chiêu Tông, dựng Lê Cung Hoàng lên ngôi.

• Từ 1522 – 1527, triều đại Lê Cung Hoàng nhưng quyền hành thực chất nằm trong

tay họ Mạc

 

6. Thời kì chia cắt

• Từ 1527 – 1529, Mạc Đăng Dung lập nên triều Mạc.

• Từ 1530 – 1592, các triều đại Mạc Đăng Doanh, Mạc Phúc Hải, Mạc Phúc

Nguyên, Mạc Mậu Hợp.

• Từ 1533 – 1578, thời kỳ nhà Lê Trung Hưng bắt đầu từ Lê Trung Tông, Lê Anh

Tông, Lê Kính Tông, Lê Thần Tông, Lê Chân Tông, Lê Huyền Tông, Lê Gia Tông,

Lê Hy Tông, Lê Dụ Tông, Lê Du Phường, Lê Thuần Tông, Lê Yý Tông, Lê Hiển

Tông, Lê Chiêu Thống. Sau 50 nội chiến Lê – Mạc, nhờ Trịnh Tùng Mạc Mậu Hợp

bị bắt. Nhà Mạc chấm dứt. Vai trò của nhà Trịnh nổi lên và bắt đầu thời kỳ vua Lê,

Chúa Trịnh. Thời kỳ cuối cùng của nhà Lê Trung Hưng, triều chính nát bét.

Nguyễn Huệ kéo quân ra Bắc dẹp Trịnh, đưa Lê Duy Cận lên làm giám quốc. Lê

Chiêu Thống vì quyền lợi cá nhân sang cầu viện nhà Mãn Thanh. Quân Thanh kéo

quân vào xâm lược Việt Nam.

• Năm 1789, trận Đống Đa. Quân Tây Sơn dưới sự chỉ huy của Nguyễn Huệ đã

chiến thắng quân Thanh, giành độc lập cho Tổ quốc.

• Từ 1545 – 1788, triều đại của nhà Trịnh nắm thực quyền bên cạnh sự tồn tại của

vua Lê và Chúa Nguyễn Đàng trong (bắt đầu từ chúa Nguyễn Hoàng – 1558).

• Năm 1548 Trịnh Kiểm bắt đầu nắm quyền binh. Triều đại của Trịnh Kiểm bắt đầu

từ 1545 – 1570. Tiếp đó là các chúa Trịnh Tráng, Trịnh Tạc, Trịnh Can, Trịnh

Cương, Trịnh Giang, Trịnh Doanh, Trịnh Sâm, Trịnh Cán, Trịnh Khải và Trịnh

Bồng.

• Từ 1672 có sự phân chia Đàng trong (chúa Nguyễn) và Đàng ngoài (chúa Trịnh +

Vua Lê) lấy sông Gianh làm giới tuyến.

• 1782 loạn kiêu binh. Sự kiện này được miêu tả rất rõ trong tiểu thuyết lịch sử –

"Hoàng Lê nhất thống chí".

• 1558, Nguyễn Hoàng vào trấn thủ Thuận Hóa, Quảng Nam. Bắt đầu từ đây, nhà

Nguyễn khởi nghiệp với 9 đời chúa là Nguyễn Hoàng, Nguyễn Phúc Nguyên,

Nguyễn Phúc Lan, Nguyễn Phúc Tần, Nguyễn Phúc Thái, Nguyễn Phúc Chu,

Nguyễn Phúc Thụ, Nguyễn Phúc Khoát, Nguyễn Phúc Thuần. Tới năm 1774, quân

Trịnh chiếm được Phú Xuân đặt quan cai trị Thuận Hóa. Nguyễn Phúc Thuần chết,

kết thúc giai đoạn lịch sử 9 chúa Nguyễn Đàng trong.

• Từ 1778 – 1802, triều đại Tây Sơn.

• Năm 1771, anh em Tây Sơn (Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ, Nguyễn Huệ) phất cờ

khởi nghĩa. Nhà Tây Sơn hòa hoãn với chúa Trịnh để đánh chúa Nguyễn.

• 1778 Nguyễn Nhạc lên ngôi hoàng đế, lập nên triều đại Tây Sơn.

• 1784 Nguyễn Ánh sang cầu viện Xiêm. Nguyễn Huệ đánh tan quân Xiêm ở trận

Rạch Giầm – Xoài Mút.

• 1786, Nguyễn Huệ ra Thăng Long diệt Trịnh phù Lê.

• 1788, Lê Chiêu Thống dẫn đường quân Thanh vào xâm lược nước ta.

• 1789, Nguyễn Huệ chỉ huy quân đại quân đánh tan quân Thanh ở Ngọc Hồi,

Đống Đa.

• 1792 vua Quang Trung (Nguyễn Huệ) từ trần. Từ đây triều đại Tây Sơn bắt đầu

suy thoái.

• Từ 1793 – 1802, triều đại của Cảnh Thịnh (con vua Quang Trung). Chính sự rối

loạn do nhà vua tin lời gian thần.

• 1800 Nguyễn Ánh đánh Quy Nhơn.

• 1801 Nguyễn Ánh đánh Phú Xuân.

• 1802 Nguyễn Ánh đánh kinh thành Thăng Long. Triều Tây Sơn chấm dứt.

 

7. Thời kì quân chủ thống nhất

• Từ 1802 – 1945, triều đại của nhà Nguyễn, bắt đầu từ Nguyễn Ánh (Gia Long).

Nếu tính cả các chúa Nguyễn, bắt đầu từ Nguyễn Hoàng (1558) nhà Nguyễn tồn tại

ở miền Nam 367 năm.

• 1802, sau khi diệt xong nhà Tây Sơn, Nguyễn Ánh lên ngôi lấy niên hiệu là Gia

Long, đóng đô ở Phú Xuân (Huế).

• 1815 bộ "Quốc triều hình luật" được ban hành.

• Từ 1820 – 1840, triều đại của Minh Mạng.

• Năm 1821, dựng lại Quốc Tử Giám, mở thi hội và thi đình. Thực thi các chính

sách khuyến nông, tìm hiểu kỹ thuật đóng tàu của châu Âu. Về ngoại giao: thần

phục nhà Thanh, nhưng nghi kỵ Pháp nên có hàng loạt chính sách cấm đạo

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019


                                  DU LỊCH BỤI SINGAPORE – MALAYSIA

LỊCH TRÌNH ( 7 ngày 6 đêm , ngày khởi hành 26/3 trở về 1/4/2019)
Tham gia:  Nhóm 68-75 gồm Lý Hoàng Minh, Trần Tiệm, Trần Lái


Ngày 1: 26/3/2019
       Đăng ký vé xe Phương Trang Sóc Trăng – Tp HCM chuyến 0g00 đêm 25 rạng 26/3/2019
140.000VNĐ x 3 = 420.000VNĐ xe đến Xa cảng Miền tây vào lúc 4g30. Ghé quán cà phê tại bến xe mỗi người dùng ly cà phê đen cho tỉnh táo, đem 3 cái bánh ú mua từ chiều hôm qua chỗ quán cháo ngang miểu thợ bạc dường Lê Lợi mỗi cái 17.000VNĐ x 3 =51.000VNĐ. Ăn xong bắt taxi đi ra sân bay, không gọi được vì điện thoại không có 3G, nhờ một cháu thanh niên gần chỗ chờ đợi gọi giùm, 5 phút sau taxi đến. Xe đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất 200.000VNĐ thời gian hãy còn sớm,  chưa đến 6g mà đã có nhiều người xếp hàng ở các line check in. Thấy vậy chúng tôi cũng vào dòng check in, lấy vé Ho Chi Minh – Kuala Lampur, chuyến bay VJ 825/Y VietjetAir, số ghế 7A, 7B, 7C sau đó đi qua khu vực kiểm tra an ninh và hành lý, công việc nhanh chóng không gì khó khăn, vào khu vực cách ly tầng chệt chờ đợi ở cổng C17, nhìn ra sân bay thấy được máy bay lên xuống, có một máy bay Korean Airline quá to lên hàng gần đó, lên quá nhiều hàng không thấy lên khách.
                                              Quang cảnh sân bay thời gian chờ đợi
Chờ đợi ở đây khá lâu vì bây giờ chưa đầy 7g phải chờ hơn 2g nữa mới đến giờ nhân viên soát vé cho mình ra máy bay. 9g30 chúng tôi vào Gate C17 sau đó xe dưa ra máy bay, sau đó máy bay ra đường băng và cất cánh.
       Thời tiết tốt máy bay đã bay lên độ cao ổn định nhân viên Vietjet đem thực phẩm nước uống mời khách, có các món bánh mì chà bông, mì, cơm, nước ngọt, nói chung giá khá đắt từ 80.000 – 120.000VNĐ một món ăn, chúng tôi không ăn uống gì, vì đã có 3 cái bánh ú lót dạ, uống nước đầy đủ trước khi lên máy bay.Bay khoảng 1g30 thì bắt đầu hạ độ cao, nhân viên máy bay thông báo trên loa hành lý xách tay có thịt heo hoặc những thực phẩm làm từ thịt heo phải bỏ vào sọt gác sau khi xuống máy bay, tại cửa an ninh nếu trong hành lý có thứ nầy thì mức phạt là 100.000 Ringit tương đương 560 triệu VN và mức án là 6 năm tù. Chúng tôi có mang theo chút ít tôm khô, cá cơm chiên giòn và 6 mì lon không có gốc rác thịt heo vì trong nhản đã có ghi rõ không lo gì.


Thức ăn, dụng cụ mang theo 

     Khi vừa bước tới sân bay chúng tôi theo đoàn người cùng chuyến bay di chuyển nhìn lên bảng tiếng anh và mũi tên di chuyển đến ga tàu điện. Cũng cần lưu ý hiện chúng tôi ở sân bay KLIA2 buộc phải di chuyển qua KLIA1 để làm thủ tục nhập cảnh ( nghe nói nếu chúng ta mua vé Vietnam Airline, máy bay đáp thẳng KLIA1 hành khách không cần di chuyển lên tàu điện ). 
Ga tàu điện, Track 1, Track 2 cửa  lên xuống 
Xe tàu điện chạy chỉ mất 1 phút thì ngừng lại, tàu điện nầy miển phí, chúng tôi bước ra tìm đến thang cuốn và đi xuống tầng dưới cùng xếp hàng để làm thủ tục nhập cảnh, ở đây đến lượt mình thì xuất trình hộ chiếu, nhân viên hải quan scan sẽ hộ chiếu lên máy, lúc nầy mình nhìn thẳng vào webcam đặt trước mặt, khi nhân viên yêu cầu thì lấy 2 ngón tay chỏ chấm mạnh lên mặt kiếng cái máy trước mặt, máy nhá đèn là scan dấu vân tay xong, lúc nầy hộ chiếu được đóng dấu tức phần kiểm tra này xong. Chúng tôi di chuyển qua khu vực kiểm tra hành lý, xếp hàng bỏ hành lý chạy qua máy xong, nhân viên không hỏi gì tức là xong việc. Mọi người di chuyển sang khu vực lấy hành lý ký gởi, ai không có thì thôi, đi loanh quanh tìm các chổ đổi tiền và mua sim. Tiền Malaysia chúng tôi đã mua sẳn ở Sóc Trăng mỗi người 500 Ringit nên chưa cần đổi, ( tỉ giá 5.680VNĐ đổi ra 1Ringit) chỉ mua sim 4g. Tại đây họ bán sim 4g dùng trong 7 ngày giá 25 Ringit tức khoảng 150.000VNĐ, đưa điện thoại họ kích hoạt giùm luôn. Đã có sim 4g liền mở ngay google tìm trạm xe bus để mua vé về Malacca. Mở chỉ đường điếm đến Bus station,  google chỉ loanh quanh không đi đến đâu được. Hỏi nhân viên sân bay thì được trả lời đến thang máy ( elevator down) xuống tầng chệt, tiếp tục dùng google, trạm xe bus đã ngay trước mặt, do đã mua vé online trước và đã paid, mình chỉ cần xuất trình mã code, nhân viên phòng vé sẽ xuất vé ngay. Vé xe số ghế 1A, 2A, 2D, mỗi vé 24,62/ người tổng cộng 73,86 Ringit
        Bây giờ là 14g giờ Malaysia ( Malaysia đi trước VN 1 giờ, hiện giờ ở VN là 13g ), chúng tôi ăn cơm trưa tại bến xe, ở đây người ta bới cho mình cơm dĩa, món ăn tự chọn cho vào dĩa đưa chủ quán họ tính tiền trước sau đó bưng về bàn ngồi ăn. Ở đây giá cũng rẽ dĩa cơm giá 5Ringit trà đá 1Ringit. Ăn cơm xong chúng tôi ngồi chờ đợi đến giờ lên xe, cũng an tâm vì đồng hành chúng tôi có quen 1 cô em người Việt Nam quê Châu Đốc có chồng bên Malaysia đi cùng 1 cô gái khác người Malaysia, cùng ngồi chờ xe, nhưng họ lại về Kula Lampur không cùng đường.
                                         Xe bus xuất bến đi về Kuala Lampur hoặc Malacca
         15g chúng tôi lên xe bus bắt đầu hành trình về Malacca, đây là đoạn đường dài 134,6km thời gian xe chạy là 2giờ. Địa điểm chúng tôi đến là khách sạn Hallmark Leisure địa chỉ 68, Jalan Portugis Off Jalan Kubu 75200 Malacca. Chưa đến 17g chúng đã đến Melaka Sentral Bus Terminal, bắt tay chào cám ơn anh tài xế người Malaysia, có vài người chào mời chúng tôi đi Taxi, ở đây họ khiêm tốn chào mời nhẹ nhàng lịch sự. Tìm chỗ toilet, tại bến xe toilet mỗi người phải trả 0,3Ringit. Vệ sinh xong chúng tôi bắt taxi về khách sạn, anh tài xế ra giá 25Ringit, tôi trả giá 20 nó nói phải tốn phí đậu xe tại bến 5Ringit, trời trưa nóng bức thôi lên xe thấy tướng tài xế taxi cũng tôi nghiệp, xe chạy chừng 10 phút khách sạn chúng tôi đã order hiện ra trước mặt, đưa mã code để nhận phòng, ở đây chúng tôi thanh toán bằng thẻ Master Card, 26/3 check in – 28/3 chech out giá 299,38 Ringit. Ở đây khách sạn thu thêm mỗi đêm 10 Ringit, có xuất hóa đơn.
 Khách sạn Hallmark Leisure địa chỉ 68, Jalan Portugis Off Jalan Kubu 75200 Malacca.
 Khách sạn chúng tôi ở khá tiện nghi, toilet rộng nước nóng lạnh, bình nấu nước pha trà, cà phê, tủ đựng quần áo, ổ cấm điện đa năng đầy đủ. Trước khi đi được biết trang bị điện Malaysia họ dung ổ cấm 3 chấu, tôi đã mua một ổ cắm điện đa năng mang theo nhưng ở đây có sẳn không dùng. Tắm rữa mát mẽ chúng tôi ra đường tìm chổ ăn cơm chiều uống vài chai bia cho mát.
             Chiều nay chúng tôi đến một quán nhỏ gần khách sạn ăn cơm chiều, cách bán cũng giống như ở bến xe sân bay Klia, bới dĩa cơm tự chọn đồ ăn, các món ăn đa số là có nước cốt dừa, chọn đùi gà chiên cho dễ ăn, chủ quán hỏi uống gì What drinking, tôi trả lời some beer, nó trợn mắt nhìn tôi rồi bỏ đi, như mình trêu nó. Thì ra ở xứ nầy theo luật đạo Hồi họ cấm uống rượu, dùng cơm xong chúng tôi đi theo bờ song tìm quán cà phê hoặc quán bia ngồi nhâm nhi hóng mát. Có một quán đông người thì ra đó là quán bán kem, không hợp, không có quán bia nào. Chúng tôi quay về khách sạn nghĩ sớm để sáng mai hành trình tham quan thành phố nầy trong một ngày.

Ngày 2: 27/3/2019
          Buổi sáng chúng tôi thức sớm đi một vòng tập thể dục, đi theo đường cũ hôm qua cặp bờ sông, khi đi qua một cái quán còn bàn ghế không thấy người, ông bạn Trần Tiệm tình cờ lượm được một nút chai bia, thì ra đêm hôm qua chỗ nầy có bán bia mà mình đến sớm quá ngưới ta chưa bán. Lưu ý chỗ nầy chúng tôi sẽ quay lại. Về khách sạn tắm rữa vệ sinh, xong ra sảnh ngoài dùng điểm tâm sáng. Đa số khách sạn ở đây họ đều bao ăn sáng
Phòng ăn sáng KS Hallmark Leisure
         Món ăn có cơm, hủ tiếu, cháo, bánh mì, đậu, cà ri, trứng, thức uống cà phê, trà. Nói chung ăn cũng được không ngon hợp khẩu vị cho lắm. Điểm tâm sáng xong chúng tôi chuẩn bị hành trình khám phá Malacca, có lẻ dùng phương tiện đi bộ kết hợp google từ từ khám phá. Tra trên google tìm hiểu về thành phố cổ kính nầy, chúng tôi được biết thành phố Melaka (hay còn gọi là Malacca) là cố đô của Malaysia và cũng là thành phố cổ xưa nhất của nước này. Melaka nằm cách thủ đô Kuala Lumpur khoảng 148km về phía Tây Nam. Ở Melaka có 1 sự giao thoa văn hóa giữa các nền văn hóa như Trung Hoa, Hà Lan, Bồ Đào Nha, Hồi Giáo…do lịch sử giao thương và bị xâm chiếm bởi các quốc gia khác. Đây là thành phố được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới. Điểm đặc biệt ở thành phố này là nó được cắt ngang bởi con sông Melaka hiền hòa thơ mộng, dòng sông có bờ kè chắc chắn, có lối đi hai bên bờ sông, nước sông sạch không rác rến  . Nhìn chung ở Melaka có những nét cổ kính, yên bình giống phố cổ Hội An của Việt Nam.
Dòng sông dắt ngang Tp Malacca
Dòng sông dắt ngang Tp Malacca

quán cafe cặp bờ sông
thuyền chở khách dạo trên sông
Khách sạn cặp bờ sông
     Điểm đến là các cây cầu đẹp bắt ngang dòng sông, trên đường đi sạch đẹp, tuy nhiên khi đi qua một hàng cây cổ thụ thấy toàn là chim, phân chim rơi đầy trên đường, nên đi nhanh, chậm quá phân chim ắt sẽ rơi trên đầu, chụp hình lưu niệm vài ảnh, đi theo dòng sông đến điểm uốn cong là một công viên vui chơi giải trí chúng tôi dừng lại, trên dòng song là các thuyền du lịch chở khách dạo trên sông, không biết khách xuống thuyền từ điểm nào chúng tôi quyết định đi bộ ngược lại, tra trên google thì quảng trường Hà Lan cũng nằm trên dòng sông nầy không xa
Con đường trước nhà thờ Hồi giáo
     Nằm yên bình bên dòng sông Malacca, quảng trường Hà Lan nổi bật với những công trình kiến trúc màu đỏ sẫm. Men theo những con đường lát gạch đỏ rợp bóng mát, chúng tôi tản bộ dọc bờ sông Malacca để chiêm ngưỡng những bức họa vẽ trên tường nhà hai bờ sông theo nhiều chủ đề khác nhau. Nổi bật ở quảng trường Hà Lan không thể không nhắc đến nhà thờ được xây dựng từ năm 1753 theo phong cách châu Âu, đánh dấu thời kỳ người Hà Lan đến đây sinh sống. Nhà thờ được sơn màu đỏ sẫm với hình cây thánh giá, cạnh đó là tháp đồng hồ cũng được sơn đỏ sẫm.

                                                               Quảng trường Hà Lan
Đến quảng trường Hà Lan, có tòa nhà Staddhuys màu đỏ với những ô cửa sổ trắng tinh. Nơi đây vốn là công thự của các thống đốc Hà Lan từ thế kỷ 17, nay là Bảo tàng dân tộc học. Dọc dãy phố này còn vô số các tòa nhà công vụ cũng có màu đỏ đặc trưng. Có lẽ vì thế mà quảng trường Hà Lan này còn có tên gọi là quảng trường Đỏ. Ngay sát nhà thờ và tháp đồng hồ còn có đài phun nước với cột đá kiểu Anh màu sẫm được chạm khắc khá đẹp mắt. Công trình này để tưởng niệm Nữ hoàng Anh Victoria.
Pháo đài của người Bồ Đào Nha
      Nếu nói về sự đa dạng văn hóa của Malacca mà quên nhắc đến pháo đài của người Bồ Đào Nha nằm gần kề ngay đó. Dù chỉ còn lại dấu tích với một cổng thành đã nhuốm màu thời gian với những tảng đá ong và các khẩu pháo nhưng nó cũng cho chúng ta biết một dấu vết xa xưa. Cạnh quảng trường bên bờ song có cây cảnh là mô hình cối xay gió của người Hà Lan. Chỉ là mô hình chứ không phải cối xay gió thật. Một điểm đặc trưng không thể không nhắc đến tại Malacca chính là những chiếc xe lôi 3 bánh có tên gọi trishaw. Chúng được kết hoa sặc sỡ, còn trang trí thêm búp bê, gấu bông và phát nhạc rộn ràng. Chúng tôi không đi ban đêm nhưng nghe nói về đêm, những chiếc xe này được gắn thêm đèn nháy lấp lánh, hệt như những chiếc xe hoa. Về cơ bản, xe trishaw có khá nhiều điểm tương đồng với xe xích lô của Việt Nam. Được mệnh danh là “đặc sản” nơi đây, hầu hết du khách đều thích thú khi được những người dân địa phương chở quanh một vòng để tham quan các di tích quanh vùng.
                                                       Cối xay gió của người Hà Lan
Tiếp tục hành trình dọc bờ song chúng tôi gặp một đập nước lớn giống như các đập nước ở Việt Nam, chắc có lẻ là công trình xa xưa của người Hà Lan bây giờ đập nầy giống như một di tích không hoạt động, thành đập có ghi tên công trình, tên tuổi công cán của người làm ra nó. Phía bên kia song là một nhà hàng khách sạn đồ sộ của người Hoa, nhìn theo dòng song thì chúng tôi thấy chổ đậu các du thuyền, chắc chắn ở đây họ bán vé cho du khách đi thuyền dạo trên sông. Chụp vài ảnh lưu niệm, cũng tầm 11g chúng tôi theo bờ song thả bộ về, khát nước chúng tôi ghé một quán cặp bờ song kêu 3 trái dừa, quán nầy thấy bán 2 món, dưa hấu và dừa ướp lạnh. Dưa hấu họ dung dao mở miệng, sau đó đưa khung quay bằng điện vào đánh tan thành nước hoặc xẻ ra từng miếng giống ở VN tùy theo yêu cầu của khách. Trái dừa họ chặc mở miệng cho ống hút và muỗng khách tự ăn cái, uống trái dừa mát ngọt giá chỉ 2,5Ringit/trái khoảng 14.000đông VN.
                                               Nhà hàng Tàu bên kia sông
       Ghé quán cũ ăn cơm trưa cũng món cơm gà làm tới, chiên thêm mấy trứng gà, bới dĩa cơm và chọn món ăn, các món khác có càri, rau xào nhưng cái nào cũng vàng vàng màu cà ri và nước cốt dừa rất khó ăn. Thành phố nhỏ nầy thấy rất nhiều xe hơi nội địa rất đẹp, Ở Malaysia thấy nhiều nhất là hiệu xe Perodua và Proton, có lẻ đây là hiệu xe nội địa đã có mặt tại đây từ nhiều năm, kiểu dáng đời mới đời cũ khác nhau nhưng nhìn cái hiệu vẫn là Perodua và Proton. Hỏi người Malaysia giá xe sang đẹp đời mới khoảng hơn 50.000Ringit tức khoảng 300 triệu VN.
Xe hơi nội địa của Malaysia hiệu  Perodua

       Về khách sạn tắm rữa ngũ một giấc khỏe vì đi bộ mệt, đã 3 giờ chiều ngoài trời còn rất nóng dù còn nhiều điểm đi chơi tham quan như Bảo tàng cung điện Malacca, Bảo tàng con tàu Maritime, phố người Hoa, Phố đi bộ Jonker Walk nhưng chúng tôi quyết định bỏ, tìm một quán bia nào đó cặp bờ sông uống vài chai cho mát. Ngồi trước một khách sạn cặp bờ song sơn nhiều màu sặc sỡ, kế khách sạn có một quán có bàn ghế mà không thấy người, có lẻ nơi nầy ít khách bán ế nên chủ quán bán không khẩn trương lắm hay là lý do sau giờ cầu kinh 5 – 6giờ chiều họ mới bán. Kiên nhẩn chờ đợi chúng tôi thấy quán có vài người, họ là nhân viên của quán chúng tôi đến ngay hỏi có bán bia không họ trả lời có, kêu 4 chai bia Henieken mỗi chai giá 12Ringit và một dĩa mồi mix vegetable bỏ tôm khô vào ( tôm khô mang từ VN sang ).
Nhậu tiết kiệm đơn giản
Ở đây nó bán 1 lần 4 chai, mình kêu thêm 2 chai nữa nó không chịu, buộc lòng phải kêu 4 chai nữa, đem bia ra là nó tính tiền liền, như vậy hôm nay 3 người uống 8 chai và một dĩa mồi, tổng cộng 105Ringit. Xong chúng tôi quay về quán cũ ăn cơm, vẫn các món cũ chán quá nhưng cũng rán ăn cho đở dạ ngũ qua đêm ngày mai tính tiếp. Trời sụp tối dạo một vòng bờ sông rồi về ngũ 

Ngày 3: 28/3/2019

Nao núng về hành trình kế tiếp, 4g sáng chúng tôi đã thức giấc, chuẩn bị đồ cho vào balô gọn gàng, 5g tập thể dục một vòng cặp bờ sông, về sớm tắm rữa ăn mặt chỉnh tề đến phòng dùng điểm tâm sáng, đến quầy thực hiện các thủ tục check out, theo qui định khi vào check in khách sạn thu mỗi ngày 10Ringit nhân viên khách sạn đề nghị tôi xuất trình cái hóa đơn thu 20Ringit hôm trước, đưa hóa đơn họ trả lại tôi 20Ringit, có thể tiền nầy là tiền dằn chân các thứ thiệt hại linh tinh khi mình rời khách sạn mà không thông báo, tôi nghĩ như vậy. Anh bạn tài xế hôm trước đưa chúng tôi đến đây tôi có lưu số điện thoại, hôm nay tôi gọi anh ta đến rước 7g30 đưa chúng tôi ra bến xe anh ta lại trả lời “not sure”, không sao nhờ nhân viên khách sạn gọi, ở đây Taxi không đảo vòng vòng tìm khách mà đậu có tại trạm.
Một khu làm việc của người Hoa đối diện KS chúng tôi ở
     Mấy ngày nay trời oi bức, thế mà buổi sáng hôm nay bầu trời lại thay đổi lạ, không thấy một tia nắng mặt trời, từ phía chân trời, những đám mây đen ùn ùn kéo đến. Một lát sau, trời tối sầm lại báo hiệu một cơn mưa sắp đến. Tiếng lộp độp phát ra từ mái ngói, từ mui các chiếc xe hơi, mưa tạc vào sảnh khách sạn. Mưa tuôn ào ào xuống mặt đường. Anh nhân viên khách sạn sau một hồi rất cố gắng đã gọi được 1 taxi và nó đã đến nơi, bắt tay từ giã chúng tôi ra xe gấp rút vì trởi đổ mưa. Đã vào được taxi an toàn xe từ từ lăn bánh, mưa không đến đổi nặng hạt và lớn lắm nó từ từ vơi dần theo đoạn đường đến trạm xe bus trung tâm. Đã đến nơi, đồng hồ báo 13,7Ringit quá rẽ so với hôm trước 25Ringit,
Nhà ga trung tâm của Malacca
Xuống xe trả tiền xong, nhà ga đã phí trước mặt, chúng tôi đi tìm chỗ quầy bán vé vừa đi vừa hỏi. “Excuse me.Where do bus tickets go to singapore?” Nhân viên ở đây nhiệt tình cuối cùng chúng tôi cũng tìm ra phòng bán vé xe bus, dự kiến đi sớm, nhưng chỉ còn chuyến 10g là sớm nhất, như vậy chúng tôi phải chờ gần 2 giờ nữa. Một điểm cần lưu ý khi mua vé đi Singapore. Tôi nói I want to buy bus ticket go to Singapore. Cô nhân viên hỏi lại tôi ngay Where in Singapore. Đi Singapore có nhiều điểm giá cả khác nhau, khi mua vé mình phải tính trước là đến chỗ nào ở Singapore, tôi mở điện thoại và đưa lên một địa danh Sentosa, cô bán vé gật gù đề nghi chúng tôi đưa các passport sau đó gỏ trên máy tính làm các thao tác xuất vé. Trả tiền mỗi vé 25Ringit, 3 vé 75Ringit, trên vé ghi hảng xe Star Mart Express tuyến di là Mallaka Sentral – Singapore – Beach Road. Vé xe nầy khác vé nội địa có ghi rõ tên họ, số passport và mã QR code. Nhận vé và passport  chúng tôi đến vị trí ghế ngồi chờ đợi. Nhà ga trung tâm nầy chật hẹp có các vách ngăn tạm bợ, chúng tôi thay phiên đi vệ sinh, ở đây tính tiền mỗi người 0,3Ringit, sau đó tiếp tục ngồi chờ đợi, phải đến 9g45 họ mới cho chúng tôi qua bên Flatform11 Gate B như trên vé ghi.10g cổng mở chúng tôi lên xe, xe xuất bến trực chỉ hướng Singapore. 
                                                             Khu vực ngồi chờ xe
Xe lên đường quốc lộ chính, hai bên đường toàn rừng núi bạc ngàn cây cọ dầu, mật độ lưu thông xe thưa thớt, không thây dân cư hai bên đường, duy chỉ có những thị trấn mới thấy nhà phố xá, dọc tuyến đường đi  đâu đâu cũng thấy cây cọ, người ta trồng có hàng có lối. Tra trên goole Malaysia là nước trồng nhiều cây cọ dầu nhất thế giới, cây co cho ra lương dầu 4 – 5 tấn/ha, đây là loại cây công nghiệp có giá trị kinh tế cao cho ra lượng dâu nhiều hơn các loại cây có dầu khác. Vượt đoạn đường hơn 100km đến gần biên giới Malaysia – Singapore là trạm hải quan, tất cả hành khách phải xuống xe để làm thủ tục xuất cảnh, thủ tục ở đây nhanh chóng, qua 2 cửa xếp hàng kiểm soát đóng dấu passport, kiểm tra hành lý là xong khoảng 20 phút là xong chúng tôi lên xe tiếp tục hành trình qua biên giới. Biên giới Malaysia – Singapore là một dòng sông lớn có cây cầu dài bắt ngang, dòng sông nầy đổ ra biển, tách chia Singapore như một ốc đảo, xe qua giữa cầu nhìn thấy rõ 2 bên bờ Malaysia và Singapore. 

        Cầu  Second Link Expy nối liền Malaysia - Singapore

Trong thời gian ngồi trên xe còn sóng 3G Malaysia, tôi tìm trước địa chỉ và tên bến xe bus trung tâm tại Singapore để ngày mai mua vé về Kuala Lampur khỏi bở ngỡ. Google cho biết tên đó là trạm xe Golden Mile Complex, địa chỉ 5001 Beach Rd, Xinh-ga-po 199588. Xe vừa qua khỏi cầu vài phút thì dừng lại, đã đến trạm hải quan Singapore, tất cả hành khách xuống xe làm thủ tục nhập cảnh, mang theo cả hành lý xách tay, tài xế phát cho mỗi người một tờ khai báo, mỗi người phải điền thông tin vào đó và kẹp vào passport, xếp hàng chờ đến lượt mình.Về tờ khai, quan sát trên xe tôi thấy đa số người ta đã chuẩn bị sẳn, chữ in bằng vi tính hẳn hoi. Một số người còn lại và chúng tôi thì rất lộng cộng ghi trên xe bằng viết, xe chay rất khó viết, nhưng cố gắng rồi cũng xong. Tôi in ra tờ khai báo lấy tên Nguyễn Văn Tèo để minh họa, ai có qua Singapore mình chuẩn bị trước.

                                   Phần khai báo kẹp với passport trình nhân viên hải quan

                                                         Phần nhận lại kèm passport

 Đến lượt thì nhân viên hải quan scan passport, người nhập cảnh nhìn thẳng vào webcam, lăn tay vào máy, sau đó nhân viên hải quan xé 1 phần trên giấy khai báo thông tin trao trả cùng với passport, xem như thù tục nầy xong. Đi qua cổng kiểm tra hành lý chạy qua máy không vấn đề gì thì đi thẳng ra xe đậu gần đó, rất nhiều xe đậu ở bãi, chúng ta cần để ý vài hành khách đi cùng, màu xe bus, gương mặt anh tài xế đễ tránh lầm lẩn chuyến xe. Có thể nói đây là 2 thủ tục xuất nhập mất nhiều thì giờ nhất. Mọi người lên xe tiếp tục hành trình, còn một đoạn đường khoảng 55km, một quang cảnh 2 bên đường khác hẳn bên Malaysia, đường nhựa sạch trồng hoa trên con lươn giữa, 2 bên đường nhiều cây xanh, nhiều nhà cao tầng, kiểu dáng đẹp, không khí mát mẽ. 





Quang cảnh 2 bên đường vào địa phận Singapore
Không mấy chốc xe đã đến nơi, hiện giở cũng đã 16g, chúng tôi xuống xe nhìn lên tên chỗ trạm xe mình xuống thì ra đây là trạm xe Golden Mile Complex của Singapore, vậy là an tâm, ngày mai sau khi tham quan Singapore mình sẽ đến đây đưa mã code lấy vé về Kuala Lampur. Do đây là trạm xe nên có rất nhiều taxi đến đi, chúng tôi bắt một taxi đi về khách sạn the11room, địa chỉ 6A Jalan Ayer, Singapore, 389143, Singapore. Khách sạn nầy đã đặt hàng online và đã trả tiền trước giá một đêm cho 3 người là 85,05 dolla Sing tức khoảng 1.450.000VNĐ

     Taxi đã đến địa chỉ chổ nghĩ giá báo trên màn hình là 6,7 dolla Sing, tôi trả bằng Master card. Tìm đúng chổ, sau vài phút loay quay với cái cửa sử dụng nút bấm điện tử chúng tôi đã gặp được cô gái quản lý. Cô nầy có khuôn mặt không đẹp, nước da đen, vui vẽ, nhiệt tình, nói loại tiếng anh lai căng rất khó nghe, qua điệu bộ hình như cô ta có cái tính hơi mê trai. Sau vài phút chờ đợi chúng tôi đã được bố trí mỗi người 1 giường, đây là loại giường tầng giống ký túc xá sinh viên. 
Khu vực cửa vào
Sở dĩ gọi 11room vì tại đây chỉ có 11 cái giường gói trong 1 phòng. Có thể nói đây là nhà nghỉ mini chứ không phải khách sạn, một gian nhà có 1 khu ngũ nghỉ bố trí 11 cái giường, cạnh đó có một cái bàn cở trung 3, 4 cái ghế, xem như đây là phòng khách, tại đây ổ điện, ổ sạc điện thoại nhiều ngã, máy in dành cho ai ngồi làm việc trên máy tính hoặc ngồi chơi đọc báo.. Đi ra phía sau là nhà bếp, có một bàn dài, trên bàn có đủ cà phê, trà, tiêu, muối đường, bơ, sốt, bánh mì, trái cây. Phía đối diện là bình nước nóng lạnh, lò vi sóng, tủ dao nĩa muỗng chén đĩa. Khách với phương tiện dụng cụ nầy có thể tự ăn uống thoải mái.
Khu vực phòng khách nhà bếp, nhà vệ sinh
 Ra sau là khu vực vệ sinh tắm giặt, có 2 phòng nhỏ nhưng rất đầy đủ thiết bị bóng sáng và rất sạch sẽ, Cũng nói thêm về gian giường ngũ có cái gối và tấm chăn đắp rất sạch sẽ, trên phía chân có sợi dây giăng vái cái móc áo, trên phía đầu có một công tắc tắt mở đèn ngũ, một ổ điện dùng sạc điện thoại, có một ô nhỏ chứa một bàn chai và tip kem đánh răng nhỏ, có bóng đèn dùng để đọc sách. Không gian nhỏ nầy có thể được kéo kín lại nhờ tấm màn. Về hành lý phía dưới giường có khoan như cái tủ, có chìa khóa riêng
Khu vực phòng ngũ
.      Vào cửa chính 11room, mở cổng dùng mã số 2369#, vào cửa bên trong dùng code khi đặt phòng, nạp code bấm # là cửa mở. Khi order phòng, code của chúng tôi là 4600
      Tắm rữa xong chúng tôi ra đường kiếm gì ăn, bắt taxi đi ra công viên Merlion. Nhưng chiều hôm nay chúng tôi hoàn toàn thất bại, đón taxi không được vì đa số họ hoat động online, thấy quán ăn nhưng trong túi không có tiền Sing, không dùng điện thoại được vì chưa mua được sim 3G, hỏi người đi đường trạm xe và chúng tôi đã đến được trạm xe điện nhưng không tài nào tiếp cận được cách mua vé tàu điện bằng máy, tuyến đường đi trong thành phố không biết, lúc đi tôi có tải bản đồ để search google offline nhưng giờ nó không chạy.
Vượt qua tuyến đường dài 3 người chúng tôi đã rất mệt. Thôi trong chiều nay không đi đâu được phải tìm cách làm 2 việc: đổi tiền Sing và mua Sim 3G. Tại ga tàu điện có một cái shop bán tạp hóa trước cửa tiệm có quảng cáo sim 4G giá 12 đô Sing, tôi vào hỏi chủ tiệm muốn mua Sim 4G mà chỉ có tiền đô Mỹ, có thể nào cho tôi đổi 100usd. Sau một hồi do dự bà chủ quán hỏi tôi 100usd lấy 110 đô Sing chịu không? Ở thế bí nầy biết rằng đổi như vậy là lỗ tôi đành bấm bụng “Yes”. Sim 4G được chủ tiệm cho vào máy và kích hoạt, trả tiền sim còn dư 98 đô Sing, cả 3 chúng tôi về nhà nghĩ vì đã quá mệt mõi.
Nhà ga tàu điện ngầm và các thùng bán vé tự động gần 11room




          Đổi tiền, mua SIM, làm được 2 việc cơ bản chúng tôi về 11room, ra nhà ăn lấy theo 6 mì ly mang từ VN qua, hổm rày còn còn để nguyên trong ba lô, nước nóng có sẳn, mì ly hiệu Caykay ăn lúc nầy cảm giác quá ngon, đúng là “một miếng khi đói”, cà phê trà ở đây cũng có sẳn miển phí. Tạm no bụng chúng tôi về giưởng ngũ, tôi chưa ngũ được, phải tìm trên google cái trạm Taxi gần ở đây, địa điểm tham quan ngày mai chắc lọc gọn lại, hủy bỏ đi chơi Sentosa, đền Hindu, còn lại duy nhất 2 điểm: Đến tượng sư tử, khu tổ hợp Mariana bay sands và phố tàu Chinatown. Phần dò trên điện thoại đã xong, ngũ để lấy lại sức cân bằng cơ thể, nhưng kiểu tập thể 11 người chung 1 phòng cũng rất khó ngũ, mấy tên tây nói chuyện rù rì mãi, đứa thanh niên nào đó mới đến, tiếng động sột soạt lộc cộc cũng khó ngũ, cuối cùng thì cũng chìm vào giấc ngũ khoảng  2, 3 tiếng đồng hồ.

Ngày 4: 29/3/2019
         Khoảng 4g30 chúng tôi đã thức giấc, thu xếp đồ đạc, vệ sinh tắm rữa. Sẳn có đồ điểm tâm trên bàn chúng tôi làm nóng bánh mì chét bơ vào ăn, uống cà phê, ăn thêm mỗi người 1 trái bom, phần ăn sáng miển phí nầy coi như tạm ổn. Gần 6g kiểm tra hành lý lần cuối cùng, mang xách lên vai, bấm mật mã mở cửa, phải qua 2 lớp cửa mà không có người quản lý ở đó. Chúng tôi rời nhà nghỉ coi như đơn phương check out, trực chỉ hướng trạm Taxi theo googlemap dẫn đường, bây giờ trời đã sáng.
Trm Taxi
Băng qua 2 con lộ, qua nhà ga xe điện, qua một khoảng sân cỏ rộng, có một số người tập thể dục, qua cây cầu đi theo con đường lớn đến ngã tư chúng tôi bắt được xe taxi, người tài xế lớn tuổi hỏi chổ đến, chúng tôi nói Merlion park. Khoảng 10 phút thì đến nơi, đồng hồ báo 9 dolla Sing.Trả tiền xuống xe chúng tôi đi vào công viên, vẫn đi theo đường dẫn googlemap.    
        Tra trên google Sư Tử Biển (Merlion) là một con vật huyền thoại biểu tượng của đất nước Singapore. Nó là một con thú đầu sư tử mình cá. Theo truyền thuyết trước đây Singapore là một làng đánh cá tên Temasek. Theo tiếng Java tên này có nghĩa là “thành phố biển” (sea town). Khi một Hoàng tử của Mã Lai là Sang Nila Utama đã đặt chân lên vùng đất này và khi ông thấy một con sư tử thì đã la lớn: "Singapura". Người ta đã lấy từ này để đặt tên cho thành phố kể từ đó. "Singapura" có nghĩa là “thành phố sư tử” (Lion city). Bức tượng Sư tử biển này được một thợ điêu khắc người địa phương tạc nên và khánh thành vào năm 1972 và trở thành biểu tượng du lịch cho đất nước này.Bức tượng Sư tử nửa thân cá quay mặt về phía Đông và theo người dân ở đây, thì linh vật của đất nước được đặt theo hướng mang lại sự thịnh vượng. Và khi được di chuyển từ bờ sông Singapore đến công viên Merlion thì bức tượng vẫn được quay đúng theo hướng đông.
Sư tử đang sửa chữa
            


Tham khảo tài liệu là như vậy nhưng khi chúng tôi đến không tìm thấy con sư tử nầy, chỉ có một con sư tử con ở công viên nhỏ để du khách chụp hình đở quê độ khi đến Singapore về khoe với bạn bè. Loay quay tìm bức tượng sư tử lớn chúng tôi thấy một khoảng khung giàn dáo được bao bọc chung quanh vải bạc, thì ra sư tử lớn đang bệnh nặng cần cô lập điều trị. người ta đang sửa chữa bên trong.
     Tại công viên hướng mắt ra hướng đông, có tầm nhìn rộng lớn bao quát thành phố, công viên bờ sông này đã trở thành một thắng cảnh đẹp thu hút nhiều khách du lịch, xa xa tòa nhà cao chở một chiếc thuyền dài có nhiiều cây xanh được trồng trên đó như một công viên. Chúng tôi đến sớm chỉ có 3 chúng tôi, mà bây giờ mới khoảng 8g mà đã tràn ngập du khách, nhiều nhất là người Trung Quốc. Công viên nầy được mở cửa suốt không bán vé, khu vực Vịnh Marina rộng lớn cũng được nhìn từ Công viên Merlion này. Có chương trình biểu diễn ánh sáng, đèn laser và nhạc nước vào ban đêm nhưng chúng tôi không có thời gian để thưởng thức

















            Đã 9g chúng tôi rời công viên Merlion đi dọc bờ sông tìm đến khu Chinattown. Đây là khu phố sầm uất với nhiều hàng quán, ở đây có thể nói sinh hoạt mạnh về đêm. buổi sáng hàng quán còn ngổn ngang họ chưa thức giấc để chuẩn bị, khát nước ghé hàng bán nước của ông lão mua mấy lon bò cụng giá 4dolla Sing một lon. Tìm đến khu chợ China Square Central mua dầu gió hiệu con sư tử, nhưng chúng tôi tìm không ra, dò trên google dẫn đường có một đoạn đi xe buýt, đi bộ đã 1 giờ thấm mệt, thôi bỏ cuộc không đến China Square Central nữa, dầu gió hiệu con sư tử về Kuala Lampur mua chắc có.












Cũng nói thêm trên đường phố đa số ăn mặt kín đáo lịch sự, không thấy đàn ông cũng như phụ nữ mặt quần sà lỏn, không có người bán vé số, không nhiều người rão trên đường phố, có đi thì có vẽ bận rộn, xe cộ ngược xui, không nghe tiếng bóp kèn, không thấy xe 2 bánh, nhưng không thể nào bắt taxi trên đường họ hoạt động online không ghé, chỉ có thể đến lối rẽ chổ trạm xe thì may ra đón được. Đã 10g chúng tôi quyết định đón taxi về khu Golden Mile Complex, tiền taxi hôm nay là 9SD, đến phòng vé lấy vé đi Kuala Lampur, cô bán vé người Malaysia bảo 1 giờ nữa quay lại. Chúng tôi kiếm chỗ dùng cơm trưa, trước khi tìm quán ăn, rão qua một vòng các shop bán tạp hóa, tiếp tục tìm dầu gió hiệu con sư tử, chúng tôi gặp 1 cô em người VN, cô ta hỏi chúng tôi chứ chúng tôi đâu biết cô ta là VN, người VN minh gặp nhau thì mừng lắm, cô ta nhiệt tình hướng dẫn và giới thiệu về hàng hóa, hàng quán khu chợ nầy


      Khu chợ Thái này nằm trong tòa nhà  Golden Mile Complex, chuyên buôn bán những mặt hàng rau quả, thực phẩm, ăn uống, thời trang, mỹ phẩm, và cũng là nơi của bến xe đi Malaysia và Thái Lan. Trong khu chợ Thái này có cửa hàng tiện lợi chuyên bán đồ Thái và đồ Việt Nam, muốn nấu đồ ăn Thái, Việt, ghé qua đây mua hương vị, rau củ từ Thái Lan, Việt Nam sang. Qua dạo một vòng các gian hàng Thái nhiều, hỏi về chai dầu gió sư tử, cô người Việt nói khu nầy không có bán đâu. Hỏi về quán ăn tàu, cô ta nói chủ yếu món ăn Thái, muốn ăn đi cuối dãy rồi quẹo trái, khó kiếm qua chúng tôi ghé vào một quán Thái, cơm cháo bún đủ thứ nhưng đây là hương vị Thái không ngon lắm, kêu nước uống tính tiền tất cả 24 SD. Qua nay đổi 100usd được 110SD đã xài hết 58SD còn lại 52SD cho Lái 2SD làm kỷ niệm. Ăn cơm xong chúng tôi ra phòng vé, xe delay 1 giờ, rồi 2 giờ, quen 2 cô bé sinh viên người Hải Phòng cũng du lịch bui giống chúng tôi cùng chuyến về Kuala Lampur
       Các quầy bán vé xe bus ở Golden Mile Complex
        15g xe khởi hành khoảng 1giờ thì đếm trạm kiểm tra hải quan của Singapore. Vừa bước xuống vào cổng thấy người ta chụp hình, tôi cũng lấy điện thoại chụp hình, nhân viên an ninh ở đây đến can thiệp ngay bảo xóa đi. Bước vào bên trong có rất nhiều quầy Security check, mọi người đứng xếp hàng, vẫn thủ tục đóng dấu passport, chụp hình webcam, lăn tay là xong không kiểm tra hành lý.Chiếc xe bus màu tím, anh tài xế to nặng trên 100KG chờ tôi và Trần Tiệm là người cuối cùng, xe tiếp tục hành trình vượt qua cài cầu biên giới. Không biết sao xe bus Malaysia – Singapore đi và về lại đi qua cây cầu Second Link Expy tuyến đường E3 mà không đi qua xa lộ bắt qua sông Johor Causeway theo quốc lộ AH2, 
    Xa lộ Johor Causeway nối liền Singapore - Malaysia
Vậy là không có cơ hội nhìn thấy xa lộ hoành tráng qua sông nầy, xe qua giữa cầu nhìn ra cửa biển có một thành phố với nhiều nhà cao tầng thuộc địa phận Malaysia nhưng tách rời như một ốc đảo, tìm hiểu thêm trên google xem nó tên gì

.       Cây cầu Second Link Expy nối liền Singapore - Malaysia
   Một thành phố ngoài biển thuộc địa phận Malaysia 
Qua địa phận Malaysia chừng 20 phút thì đổi chuyến xe, chúng tôi được sang xe khác, tài xế khác, và phút chốc thêm một đoạn đường nữa thì đến trạm hải quan, mọi người xuống xe đi vào các quầy Security check nhập cảnh, tại đây phải làm thêm thủ tục kiểm tra hành lý chạy qua máy, tại đây người Malaysia nhập về nước mình xếp lối riêng, người nước ngoài nhập vào Malaysia xếp lối riêng, do không có chữ hướng dẫn nên chúng tôi xếp hàng lộn phải xếp lại nên bị bị trễ so với đoàn người đi cùng chuyến xe, nhưng không sao xe nầy có anh tài xế tốt bụng cẩn thận đếm từng người đủ rồi mới bắt đầu chạy. Tôi tháo bỏ Sim 4G Singapore thay vào đó Sim 4G Malaysia check đoạn đường còn lại bao xa, còn 285km, đã mất 3giờ mà xe chỉ đi được 70km, có lẻ thủ tục hải quan qua 2 nước đã mất hơn 2 giờ rồi. Xe chạy về hướng tây vì lúc nào tôi cũng thấy mặt trời hướng đầu xe, mặt trời đã xuống các rặng cây ven đường, chiều nắng tắt xe dừng một trạm dọc đường cho mọi mua hàng và vệ sinh, tôi mua 3 chai nước 3Ringit và cùng mọi người lên xe tiếp tục cuộc hành trình. Xe lao trong màn đêm buông xuống, hai bên đường là rừng cọ, thỉnh thoảng có ánh đèn của một thị trấn nhỏ ven đường. Check googlemap còn khoảng 70km tới thủ đô Kuala Lampur là một kinh đô ánh sáng bắt đầu hiện ra từ từ. Xe dừng lại một nhà ga lớn cho hành khách xuống đợt 1, nhà ga có 2 thang cuốn lớn phía trước, tôi quan sát thì thấy chữ KLIA airport thì ra đầy là khu vực sân bay. Như vậy còn 50km là đến bến xe bus trung tâm, nhìn đồng hồ đã gần 21g, ban đêm xe vào thành phố không thể chạy tốc độ cao được.
      Khạch sạn Mayview Glory chổ chúng tôi đã đặt hàng online
Xe vào thành phố đi qua những nơi phố xá sầm uất, quán xá ăn uống hai bên đường, đúng là một thủ đô nhộn nhịp. Xe tới trạm dừng lại khách xuống xe chia tay 2 cô bé Hải Phòng cùng chuyến xe, không cho biết thông tin, có duyên sẽ gặp lại, bắt taxi trả giá 15Ringit địa chỉ Khách sạn Maryview Golry 100-101 Janlan Pudu Lama, 55100 Kuala Lampur, Malaysia. Tên tài xế taxi chạy lộn đường, quay đầu chạy lại boa nó thêm 5Ringit. Xe đổ trước cửa khách sạn, vào làm thủ tục check in, cô tiếp tân có nước da đen, môi thâm, không đẹp lắm, hơi lạnh lùng hướng dẫn chúng tôi nhận phòng, số phòng 110, bây giờ là 22g15. Vượt đoạn đường dài quá oải mất gần 7 giờ, chúng tôi tắm rữa nhanh chóng và ra phố kiếm cái gì ăn. Có một quán ăn gần đó chúng tôi kêu 3 dĩa cơm đùi gà, 3 ly trà đá, 19,5 Ringit. Ăn xong chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi kết thúc một ngày dài mệt mõi.

Ngày 5: 30/3/2019: Tham quan Kuala Lampur.
           Kuala Lampur rộng lớn, hôm nay chương trình chúng tôi đặt ra gọn chỉ đi 3 điểm. Một là, tham quan tòa tháp đôi Petronas. Hai là, tìm trạm xe bus trung tâm mua vé ra sân bay trước để ngày về không bị động. Ba là, tìm đến khu phố ăn uống China town.
      Chúng tôi hoàn toàn chủ động lịch trình của mình vì đây là du lịch tự tổ chức đi.  Buổi sáng sau khi tắm rửa vệ sinh xong ăn mặt chỉnh tề, xuống tầng dưới dùng điểm tâm, chúng tôi gặp một cô tiếp tân da trắng mặt sáng ngời. Sau vài câu xã giao Hello,  Good morning tôi hỏi đường đến Petronas có thể đi bộ được không, cô ta bảo có một đoạn phải đi xe bus, cô cho tôi tấm bản đồ và khoanh vùng chúng tôi cần đi, cám ơn và  hỏi cô tên gì, cô trả lời là Si-La, tôi nói “This is the firsttime for me to Kuala Lampur. You are first Lady. Nice to meet you”.  Si-La đáp “Thank you” rồi quay ra tiếp tay phụ giúp công việc phục vụ ăn sáng với các nhân viên khác. Ở đây các món ăn sáng có cơm, hủ tiếu xào, trứng luột, bánh mì, cà phê. Trà, ăn tạm được không ngon lắm. Chúng tôi rời khách sạn gọi taxi đến tòa tháp đôi Petronas, 18Ringit 3 người đi giá cũng được.


       Petronas Twin towers là một cao ốc nổi tiếng và cũng là biểu tượng của thủ đô Kuala Lumpur, Malaysia. Với chiều cao đo được từ mặt đất lên đến đỉnh của tòa nhà là 452m, tòa tháp hoàn thành vào năm 1998. Tháp đôi Petronas được đầu tư xây dựng bởi tập đoàn dầu khí Petronas của Malaysia. Bên trong là khu vực rộng khoảng 1.300 – 2000m2 mà không hề có cột ở giữa. Trụ sở làm việc của Tổng công ty Petronas – chủ đầu tư tòa tháp, và các công ty con của tập đoàn nằm trong tòa tháp. Ngoài ra còn các văn phòng của một số công ty nổi tiếng như: Microsoft, IBM, Boeing.
       Tra trên google tháp Petronas được xây dựng theo thiết kế của kiến trúc sư nổi tiếng người Argentina với phong cách hiện đại, độc đáo. Kết cấu chính của tòa nhà là bê tông cốt thép. Mặt ngoài của tòa tháp được làm hoàn toàn bằng kính và thép chịu lực theo phong cách kiến trúc nghệ thuật của đạo Hồi. Công trình này được xem là kỷ lục của các tòa nhà cao tầng trên thế giới với độ sâu của móng tháp lên tới 120m, và được đổ bằng một khối bê tông khổng lồ để đảm bảo sự vững chắc. Hiện nay tòa tháp bị nghiêng khoảng 25mm so với phương thẳng đứng. Hai tòa tháp được nối với nhau bằng một chiếc cầu trên cao – Skybridge, cây cầu này cao tới 170m và có chiều dài là 158m, nối hai tòa tháp tại tầng th41 và 42.  Đứng trên cây cầu này ng ười ta có thể ngắm nhìn toàn cảnh thủ đô của Malaysia – Kuala Lumpur. Vào tham quan trên cao du khách mua vé. Dưới chân tòa tháp Petronas là trung tâm thương mại Suria KLCC lớn nhất và hiện đại nhất tại Malaysia. Phía ngoài tòa tháp là một công viên rộng lớn với các đường chạy bộ và những lối đi cho người đi dạo, chụp ảnh lưu niệm.


      Chúng tôi chỉ đi vòng công viên chụp hình lưu niệm không mua vé vào tòa tháp vì đi lên cao và xuống phải mất gần 2 giờ. Chụp ảnh bằng điện thoại không thấy hết tòa tháp phải mua một ống kính Fisheye giá 20Ringit. Đã 9g nắng lên cao chúng tôi search trên googlemap tìm tòa nhà Maybank, đối diện Maybank là UTC, vì nơi đây có bán vé xe bus đi ra sân bay, chúng tôi phải mua vé trước để buổi sáng mốt ra sân bay khỏi phải luốn cuốn tìm chỗ mua, trễ chuyến bay là khổ. Search trên googlemap nó chỉ đi vòng vòng rất oải, nắng càng lên cao đi bộ càng mệt, gọi taxi gặp anh tài xế vui tính giá 15Ringit boa thêm 5Ringit anh ta bỏ chúng tôi ngay trước trung tâm UTC mà đối diện là tòa nhà cao tầng Maybank, địa chỉ trung tâm UTC là  Jalan Pudu, City Centre, 50150 Kuala Lumpur, Wilayah Persekutuan Kuala Lumpur, Ma-lai-xi-a, chúng tôi hỏi thêm về phố tàu, anh ta cũng nhiệt tình chỉ đường cho chúng tôi khu Chinatown cũng gần đây. Đến tòa nhà UTC đi thẳng vào tầng hầm phía bên tay phải đến cây cột số 5, đây là vị trí bán vé xe bus ra sân bay, giá vé 12Ringit khoảng 68.000VNĐ. Trước đây có bán vé trước một hai ngày, nhưng ngày chúng tôi đến họ không bán mà bảo chúng tôi đến sớm 30 phút xé vé chờ lên xe ngay, ở đây mỗi 30 phút có một chuyến xe.Lưu ý ở đây anh bán vé chỉ ngồi trên cái bàn sập xệ không để ý là không biết. Như vậy không bán vé hôm nay, chúng tôi lên tầng trên quan sát có phòng bán vé đi các nơi du lịch, sau đó ra khỏi trung tâm tìm ra phố tàu kiếm cơm ăn. Đi lòng vòng không tìm ra chổ ăn, ông bạn Trần Tiệm phát hiện đây là nơi rất gần khách sạn Mayview Glory đi bộ băng qua con lộ là đến. tìm đến một quán ăn gần khách sạn, bửa ăn hôm nay rất tồi tệ, món ăn kiểu nửa Malaysia nửa Tàu ăn không được rán nuốt cho đở dạ về khách sạn nghỉ cho khỏe.
     Buổi chiều khoảng 5g chúng tôi ra phố tàu quen thuộc ăn cơm gà, mỗi dĩa 6Ringit trà đá 1,5Ringit, no bụng chúng tôi làm hành trình tìm cho ra phố tàu mà buổi tối hôm trước chuyến xe chở chúng tôi từ Singapore về thủ đô Kuala Lampur đã đi ngang, dò trên google có nhiều chỗ Chinatown tại đây. Sau một hồi loay hoay chỗ Chinatown cũ không phải, tay vừa cầm điện thoại theo hướng dẫn googlemap, chúng tôi đi bộ theo con đường Jalan Pudu khoảng 3km, quẹo phải có khu đậu xe bao la, đi chút nữa chính xác là khu ăn uống hai bên đường của người Quảng, ngoài trời các giàn nhạc hò hét rùm beng, đúng chỗ chúng tôi cần tìm, thật không uổng công mấy tiếng đồng hồ đi bộ, hết cơn bỉ cực đến hồi thới lai. Chúng tôi đến một nhà hàng Quảng Đông tại địa chỉ 59, Jalan Yew, Pudu, 55100 Kuala Lumpur, Wilayah Persekutuan Kuala Lumpur.Nhiều món ăn như tôm, cua, giò heo phá lấu, thit quay giống như ở VN ngán quá chúng tôi gọi một dĩa rau gọi là mix vegetable sau đó lấy tôm khô bỏ vào ( tôm khô từ VN mang sang ), gọi trước mỗi người một chai bia, sau đó one more, tiếp tục one more. Ở đây chai bia henieken là 12Ringit tức khoảng 70.000VNĐ dĩa rau 9Ringit tức khoảng 50.000VNĐ. Tiệc nầy nhậu tiết kiệm 117Ringit khoảng 660.000VNĐ, gọi Taxi về khách sạn giá 20Ringit, hơi đói bụng định kiếm mì gói ăn bổ sung nhưng không có nước nóng đành thôi, tắm rữa ngũ khỏe, kết thúc một ngày cọ sát tìm hiểu Kuala Lampur.

Ngày 6: 31/3/2019: Tham quan Kuala Lampur.
        Sáng nay sau khi ăn sáng xong chúng tôi quyết định đến Trung tâm UTC mua vé hop one hop off Kuala Lampur tham quan 22 điểm du lịch trong thành phố. Loại xe bus nầy màu tím trên mui xe có ghế ngồi để du khách quan sát quang cảnh thành phố giá vé 45Ringit/người lớn. Loại xe nầy cứ mỗi 20 - 30 phút lại có một chuyến xe, hệ thống xe Bus sẽ đến những địa điểm độc đáo, những con phố thú vị và những khu chợ hấp dẫn. Chuyến đi vòng quanh Kuala Lumpur sẽ trở nên đơn giản, thuận tiện, cần dừng chổ nào thích thì chúng ta ở lâu hơn, không thích thì cứ ngôi trên xe, chơi thỏa thích thấy chuyến xe cùng loại thì đi bước lên tiếp tục đi điểm khác không hạn chế thời gian. Khi đến chỗ UTC bến xe KL Sentral thì họ không bán vé loại nầy mà chỉ qua tòa nhà đối diện tại đường Jalan Bukit Bintang, trung tâm du lịch Malaysia (đường Jalan Ampang). Đi  bộ tìm cũng mệt chúng tôi bỏ cuộc vụ du lich vòng quanh thanh phố bằng xe bus hop on hop off. Thôi hôm nay cũng là ngày cuối kế hoạch đơn giản đỡ mệt, chúng tôi đến khu chợ trung tâm tìm mua dầu gió hiệu sư tử, chiều đến phố tàu chơi ( một địa điểm phố tàu khác hôm qua ) quyết định như vậy.












    

  Chúng tôi đi bộ theo con đường Jalan Hang Kasturi khoảng hơn 1km là đến nơi, khu chợ nầy không lớn lắm, ho bán nhiều hàng lưu niệm cho khách du lịch, hàng mỹ nghệ,máy ảnh, điện tử, quần áo, sành sứ…..Mua một số món đồ làm quà mang về chủ yếu là chocola sầu riêng, đặc sản của Malaysia, không có món chúng tôi cần tìm là dầu gió sư tử và cây muỗng bằng nhựa tí hon. Cố gắng tìm dâu gió sư tử, được một cô gái ở một cửa hàng thực phẩm nói chúng tôi nên tìm chổ tiệm Pharmacy. Vào một Pharmacy trong dãy phố tàu, cô bán hàng dẫn tới một kệ hàng toàn dầu gió, chỉ có dầu giống mà hiệu con ó, đành thôi không tìm nữa. Ăn cơm gà chổ quán người Hoa tạm được mua thêm trái cây, 3 trái bom và khóm về khách sạn ăn nhâm nhi, tắm rữa nghỉ, kết thúc một buổi sáng.
     Buổi chiều không dự tính đi đâu nữa, buổi sáng khi đi trên đường đến Market Central chúng tôi có để ý một nhà hàng người Quảng Đông rất lớn, nhiều món ăn tàu rất ngon, nhà hàng khách sạn nầy có cái hiệu rất to là Lai Foong Restaurant. Đền giờ cơm chiều chúng tôi đến đây thì họ không bán mà bắt đầu dọn dẹp, trở lại quán cũ mỗi người ăn một dĩa cơm gà, buổi tối đến phố người Hoa mỗi người dung 2 chai bia một dĩa rau, bia 12Ringit/chai, dĩa rau 9Ringit. Về khách sạn ngũ.

Ngày 7: 01/4/2019: Ra sân bay về Việt Nam.
     Buổi sáng chúng tôi thức sớm, khoảng 5g sáng đến UTC mua vé ra sân bay chuyến 7g nhưng tên nhân viên to mập không bán, nó nói tới giờ đến đây mua vé rồi lên xe luôn, chúng tôi tản bộ một vòng sau đó về khách sạn trả phòng, thu dọn hành lý, không dùng điểm tâm sáng tại khách sạn, mà đến nhà hàng Lai Foong ăn mì, sớm quá quán bảo chờ chừng 30 phút, 
                                               Nhà hàng LAI FOONG
                      Tô mì thị cừu chất lượng và ly cà phê châm luôn nhểu bên ngoài
Nhân viên nhà hàng đem ra tô mì to, nóng hổi, chất lượng cao, từ hôm đến Kuala Lampur đến nay mới thưởng thức một tô mì quá ngon, tô nầy giá 9Ringit/tô, cà phê 2Ringit. No bụng chúng tôi thả bộ đến UTC, đến cột số 3 gặp thằng bán vé quá quen mặt, gặp nó tôi nói ngay “We want to go now”, nó xuất ngay 3 vé chuyến đi 7g30, ngồi chờ khoảng 15 phút thì xe đến.
     Cũng xin nói lại, muốn mua vé ra sân bay chúng ta đến Trung tâm UTC mà đối diện nó là tòa nhà cao tầng Maybank, địa chỉ trung tâm UTC là  Jalan Pudu, City Centre, 50150 Kuala Lumpur, Đến trung tâm UTC không đi vào cổng chính diện, mà nhìn bên tay phải có một đường đi thẳng vào tầng hầm, giữa cột số 3 và số 5 có một bàn bán vé, đến đây mua vé cứ 30 phút có một chuyến xe ra sân bay.

     Giữa gian số 5 và số 3 có một cái bàn bán vé ( Bàn nầy thuộc loại dã chiến ...)
       Lưu ý khi chúng ta mua vé xe bus thì chỉ là vé từ trung tâm thành phố ra sân bay, chứ không phân biệt sân bay quốc tế hay quốc nội. Trên chuyến xe bus có 2 loại khách, khách đi quốc nội và khách đi quốc tế. Xe chạy khoảng 1 giờ là đến sân bay, cái nhìn thấy đầu tiên tại sân bay là cái tháp điều khiển không lưu thật cao kiểu giống cáo tháp truyền hình.

     Tháp không lưu - khu vực sân bay 
Xe đi vào sân bay, nên nhớ đây là sân bay KLIA2 thì dừng lại cho khách đi hảng máy bay Malaysia, airline Asia xuống hay là quốc nội không chừng. Chúng ta cứ ngồi trên xe đừng xuống, đừng manh động điều gì, xe sẽ chạy ra ngoài sân bay vòng một khu vực vắng, đường nhỏ rồi qua đường lớn, sau đó bọc vòng trở lại sân bay quốc tế , thời gian xe chạy chừng 10 phút thì dừng lại cho khách xuống.  Đi vào sân bay chúng ta nhìn kế bên có một tòa building rất lớn ( nơi đây là chỗ check in ) cách building chúng ta đang đứng là một con đường nhựa, không nên băng qua đường nhựa này mà nên lên tầng 1 có một lối đi nối liền 2 building. Sau khi qua được building kế chúng ta tìm thang máy và bấm lên tầng 5. 

Đây là khu vực rộng bao la, chổ check in của rất nhiều hảng máy bay. Lưu ý có rất nhiều thùng đặt dọc theo các bàn để khách check in tự động. Qua tìm hiểu các thùng nầy chỉ check tự động được 3 hảng máy bay của Malaysia các hảng khác không làm được.

    Sân bay rộng và đông người, cũng không gì lo lắng vì có các cô ngưởi Malaysia với dòng chữ trên người ASK ME, tôi cũng đến một cô hỏi 3 điều 4 chuyện về chuyến bay đi VN, cáo cô nầy đẹp và nói chuyện rất lịch sự.

  


Qua sự hướng dẫn của các cô Ask Me và xem trên các màn hình chúng tôi tìm được vị trí check in của hảng Vietjectair là dãy bàn tận cùng bên tay trái. Không thấy một nhân viên Vietjectair nào vì chúng tôi đến quá sớm.
Bây giờ 9g30, phải chờ đến 10g30 mới thấy nhân viên Vietject đến, đã có một số người VN đi cùng, cùng xếp hàng sớm với chúng tôi có 4 người phụ nữ ở Tp HCM đi du lịch về, 1 người Sudan nói được tiếng Anh chút ít. Check in lấy vé chuyến bay VJ 0826, đi từ Kuala Lampur đế Ho Chi Minh, số ghế 19A, 19B, 19C , cổng ra Gate C11, giờ cất cánh 13g10. Từ chỗ lấy vé đi thẳng vào có một chỗ kiểm tra an ninh, nhưng chỗ nầy không phải, đi ngược trở ra cách 2 dãy rồi đi thẳng vào kiểm tra đóng dấu passport nhận diện khuôn mặt, xong kiểm tra hành lý qua máy 


     
Sau khi kiểm tra an ninh và kiểm tra  hành lý chúng ta tìm đến ga xe điện nội bộ của sân bay, ga nhỏ nầy có 5,6 cổng để khách bước vào, cần lưu ý chỉ có 2 cổng mở nên chọn cho đúng, loại xe điện này 1 chuyến chạy ngược, 1 chuyến chạy xuôi, đi miển phí, 1 phút là đến nơi. ( Lưu ý nhé, khi chúng đáp máy bay xuống cũng đi tàu điện nầy. Khi chúng ta về trước khi ra cách ly lên máy bay cũng đi tàu điện nầy.)
      Sau khi đến bước ra ngoài đây là khu vực bán hàng miển thuế, có các quán ăn uống, cà phê nhìn lên lối dẫn đường tìm ra Gate C11 xong rồi tính sau, theo lối chử thập đi theo hướng C11 – C17
Tại cổng C11-C13 chúng ta lại xuất trình vé và được kiểm tra hành ký lần cuối, sau đó qua phòng cách ly chờ đợi để ra máy bay ( tại sân bay nầy kiểm tra hành lý đến 2 lần ).
    Hướng đi ra cổng C11 – 13 là một sảnh lớn, lưu ý khi tìm toilet. Toilet nữ bên trái, nam bên phải, không giống kiểu đi chung 1 lối rồi nam 1 bên, nữ 1 bên như chỗ khác, nam nữ tách bạch một khoảng xa.
I.                   CHI PHÍ /1 người = 8.500.000VNĐ




Lâm Thanh Sơn Tết Đoan Ngọ nhăm ngày mùng 5 tháng 5 Âm lịch hằng năm là một ngày Tết truyền thống tại một số quốc gia Đông Á như Việt Nam,...