Thông thường , nếu rủ nhau đi chơi, chỉ cần í ới .Tùy nơi sẽ đến , bạn tham gia gom vài thứ cần thiết nhét vào ba lô, lên đường , dù gần dù xa . Thời học sinh ai cũng có lần như vậy . Đơn giản nhưng rất vui . Có thể thành kỷ niệm nhớ hoài .
Chuyện dưới đây có khác .
Hơn mười bạn học cũ rủ nhau đi chơi chung nhân có một bạn sắp xa xứ .Chương trình được bàn cải kỹ lưỡng về thời gian , địa điểm...thậm chí cả chỗ ngồi trên xe . Sao phải quá chi li như vậy ? Như có một chút quá cẩn thận và một chút hơi ...khó tính . Chắc do tuổi tác ...cao. Bởi những người tham gia đã là bạn học Hoàng Diệu cách đây gần ...40 năm .
Có lẽ do lần đầu xa vợ xa chồng đi chơi chung hay do khó ngủ vì lớn tuổi hoặc do mãi suy nghĩ về kỷ niệm thời trung học mà ai cũng có mặt trước giờ hẹn với ít nhiều háo hức trên từng gương mặt phong sương .Hành lý lĩnh kĩnh , va li to , những cái bụng to khiến xe chật ních và như muốn bung ra vì những tràng tiếng cười do một bạn có máu tếu tạo nên .
Rời thành phố Sóc Trăng khi phố còn vắng lặng . Bốn tiếng sau ghé Trung Lương nạp năng lượng và tu chỉnh dung nhan . Làm đẹp đâu chỉ là của giới trẻ . Mọi người tươi tỉnh ra và tiếng cười lại tiếp diễn . Hình như người cao tuổi chứa nhiều thông tin trong đầu hơn nên nói hoài không hết chuyện .
Đã quá trưa . Nhiều cái bụng đang sôi .Khi bãi biển Mũi Né hiện ra với vẻ đẹp lạ kỳ thì cơn đói như tiêu tan . Đồi Sứ kia kìa , có ai đó reo lên . Chị Lụa , anh Sơn ; đôi vợ chồng trẻ - tôi nghĩ các bạn này trẻ vì đều rất vui vẻ , cởi mở , hòa đồng , dù cũng là dân U60 như nhau ; đã rất thành đạt trong cuộc sống , là chủ resort Đồi Sứ - rất vui mừng khi gặp lại đồng môn Hoàng Diệu và đã chiêu đãi các bạn học cũ buổi ăn ra trò với những đặc sản miền biển. Anh Sơn mời cả nhóm đi coi mũi Kê Gà ,chỗ nhô ra biển xa nhất của dãy đất hình chữ S mến yêu , có đặt hải đăng được xây từ thời Pháp thuộc . Thêm hiểu biết thì quá tốt . Ghi lại hình để làm bằng là đã đến .Với sự thân tình , mến bạn chủ nhân Đồi Sứ đã giữ chân đoàn lại nghĩ qua đêm . Phong cảnh Đồi Sứ thật thơ mộng và quyến rũ như khiến chiều vui qua mau . Cái mệt như tiêu tan vào tiếng gió mênh mang . Đêm Đồi Sứ tỉnh lặng , dạt dào tiếng sóng . Khuya đó , như có nhiều người lẻn cưa hàng dương phía trước phòng nghĩ ven biển . Chắc cây đỗ nhiều vì tiếng cưa rất lớn , đều và kéo dài . Cũng may , sáng hôm sau cho thấy đó chỉ là ... mộng đẹp của ai khó ngủ .
Quyến luyến rồi cũng phải gỉa từ , hướng cao nguyên trực chỉ . Vườn thanh long , vườn nho không mới nhưng lạ với ai lần đầu thấy . Những tiếng trầm trồ nhiều hơn khi đèo Ngoạn Mục hiện ra xứng danh với tên của nó , với những cảnh quan hùng vĩ và làm các bạn nữ không ít dịp thót tim ở những khúc quanh hẹp .Thở phào khi xuất hiện rừng thông bạt ngàn . Đà Lạt đón chào bằng cơn mưa nhẹ trái mùa và những vòm phượng tím là lạ. Nghe nói một số đường nội ô Sóc Trăng đã có trồng giống phượng lạ này, có thân và lá giống như cây anh đào . Phượng tím trỗ hoa trước phượng hồng khoảng 3 tháng sẽ không thể thay thế được màu hồng phượng trong lòng các thế hệ học sinh . Quá trưa , bữa cơm niêu quá ngon quá no vì quá đói . Trời thương người ...cao tuổi trời ngưng mưa nên buổi chinh phục đỉnh Lang Bian diễn ra vui vẻ . Đỉnh núi cao hơn tầng mây thấp nên một bạn từ nhà vệ sinh đi ra thông báo là một kỷ lục Guinnes mới được xác lập : sè trên mây . Chắc cũng chỉ người cao tuổi mới có “ hiểu biết “ như vậy . Buổi ăn chiều thêm rộn ràng khi nhận được chủ quán lại là người Sóc Trăng lang bạt mưu sinh tới nơi này . Nữ chủ nhân tặng cặp vợ chồng duy nhất trong đoàn keo rượu ngâm viagradê với lời chúc góp vốn sớm nặng thêm thằng cu .Tiếc , cặp vợ chồng này không biết uống rượu nên hiệu lực của keo rượu vẫn còn là điều bí ẩn cho tới bây giờ.
Hôm sau.....
Thung Lũng Tình Yêu cạn nước , hồ Than Thở quá dơ. Đã đến đã vào , thôi thì ráng tìm chút kỷ niệm về khoe tụi nhỏ . Ba vị hóa thân thành sơn nữ. Flash chớp lia chia . Hình ảnh có đẹp hơn nhưng âm thanh thì chịu . Lần dò xuống thác Datanla thử sức . Mới xuống đã thở ngắn thở dài. Già rồi . Đành lên bằng xe trượt , dưỡng hơi vào hồ Tuyền Lâm hút rượu cần . Phong cảnh hồ tuyệt đẹp , không khí trong lành , nước trong xanh , rừng cây xanh , bầu trời xanh như làm cho lòng người chùn xuống , trẻ lại .Bạn nữ giơ tay nhờ bạn nam cầm kéo lên thuyền ra hồ . Có tiếng bạn nam :Ba bốn chục năm trước , tụi tui muốn cầm tay , mấy bà không cho . Bây giờ “ bà nội bà ngoại “hết lại kêu tui nắm . Tiếng cười lại rộ lên .
Điểm lại tới tuổi này , chỉ có một nữa đã từng tới đây , nên bên buổi cơm giản dị trong chòi lá ven hồ , cái náo nức vẫn còn nơi ánh mắt . Một người một ống hút bình rượu cần chung . Rượu vào ...thơ ra . Cùng “sáng tác bổ sung “ câu thơ lục bát còn thiếu 4 chữ của nhà văn Nguyễn Văn Sâm – U70 duy nhất trong đoàn : Vân Tiên ngồi tựa bụi môn / Chờ cho trăng lặng..................Mọi người giành nhau nói , ồn hơn cái chợ nhỏ , khiến chuyện tình Vân Tiên kể hoài không tới hồi kết . Quay trở lại thiền viện Trúc Lâm tìm một phút tỉnh lặng trong đời .
Chiều xuống với mù sương , cả nhóm chơi khuya . Có bạn chỉ ham đi xem hoa , sở trường . Tiếc , đêm đó mùng 9 tối trời , khiến mọi người không hưởng đủ thú trăng hoa .
Giả từ xứ sở ngàn hoa . Xe thêm nặng , đầy hoa , quà và bầu tâm sự . Như nuối tiếc chuyến đi ngắn ngủi , ghé Mandagui chơi trò cắm trại . Rượu mang theo từ Sóc Trăng lại bày ra . Dưới bóng rừng trưa , tiếng côn trùng rỉ rả , thời gian như giật mình chạy ngược vì những tiếng cười hết miệng . Có bạn nữ nói hồi trẻ tui đâu dám cười đã như vậy , chắc lần này về đuôi mắt thêm dấu chân chim. Già thì cởi mở, sống thật lòng hơn chăng ? Mong vậy .
Ai cũng như nhau , tóc không còn đen , da không còn láng ; nhưng điều không phai là tấm lòng , là tình xưa nghĩa cũ , là những kỷ niệm không nhòa tuổi hoa niên. Đó là sợi dây gắn kết có buổi vui chơi này . Kỷ niệm chồng lên kỷ niệm . Xin mượn câu nói của một bạn trong đoàn để kết thúc chuyến đi và bài viết :” Được hiện diện trên cõi đời này là điều vô cùng hạnh phúc . Hãy sống hết lòng vì nhau , yêu thương và tha thứ ...”. Chắc có bạn trẻ đọc tới đây cười cho là người già hay lý sự đời . Bạn đó đúng .
Thân gởi tới 14 bạn cùng chơi chung chuyến
đã tạo ý tưởng cho bài viết này - HQL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét