Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Văn - Truyện ký

Bạn xa về thăm lại quê nhà
     Giữa tháng tư năm 2007 Kiển và chị Điệp từ Texas cùng về . Hai người ghé Cần Thơ thăm bạn từ hôm trước, sáng nay tới khách sạn Quê Hương còn sớm . Tận dụng thời gian đi chơi nơi gần, về trong ngày . Xếp lịch thăm lầu công tử Bạc Liêu và vườn nhãn Vĩnh Châu . Minh bận, chỉ nhắn được Chuôn .
    Vừa vào trung tâm thị xã Bạc Liêu thì cơn mưa đầu mùa đến bất chợt, ngăn không thể vào tham quan nhà công tử một thời nổi tiếng chơi ngông . Đành mua quyển sách coi tạm . Quán Hương Biển bên bờ biển bao lần đón các bạn đến thưởng thức các món ăn hết sức tươi ngon . Hôm nay cũng vậy . Nhưng hình như nhóm ta ít người không khí không được sôi nổi . Nhìn qua bàn bên đang ăn uống ca hát ồn ào vui quá chừng . Chợt nhớ tới Hương Cường, Ánh Sâm và cả chị Hai . Thay đổi lộ trình về . Đường này gần biển hơn, một bên tòan là nhãn, bên kia là các ao tôm . Nhiều hàng nhãn cổ khó định tuổi, trầm mặc cùng những vườn nhãn giống mới sai trái . Sở dĩ chủ vườn còn giữ lại những cây nhãn già, trái nhỏ vì từ hàng trăm năm trước cây nhãn đã được đến đây định cư, là nguồn thu nhập bao đời và tuy cổi nhưng mang dấu ấn tình cảm, và cây cổi cho nhiều nhãn hột tiêu thơm ngon hơn
    Sáng sớm hôm sau . Rất đúng giờ . Xe tới Cái Tắc quẹo trái về Vị Thanh qua phà Cái Tư đi Kiên Giang theo con đường mới mở. Trên xe ngoài Lực có Minh, Thành, Chuôn, Mỹ Dung, Kiển, chị Điệp, vừa đầy xe . Mỹ Dung hết sức vui tính huyên thuyên kể chuyện ngày xưa nghe cười muốn rớt nước mắt . Như nuối tiếc cái thời xuân sắc con gái, hãnh diên vì có nhiều người theo, Mỹ Dung nói hồi đó người ta nói con gái Ngã ba An Trạch ai cũng đẹp . Minh chêm vào trong đó có Mỹ Dung chắc bồ nhóc bóp. Mỹ Dung ừ cũng nhanh và gọn, y như thiệt . Ghé Rạch Giá tìm món ngon ăn sáng . Lực điện người bạn ở đó chỉ chỗ . Rất cục cũng món thường thường, không có món đặc sắc như bún nước lèo Sóc Trăng chẳng hạn . Tới Hà Tiên thổ địa đã đợi sẵn . Anh An là người có làm ăn với hãng Lực làm việc nên quen thân .
     Anh ta nhiệt tình hướng dẫn, giới thiệu các nơi nổi tiếng . Nào núi Tô Châu , vịnh Đông Hồ, chùa Phù Dung, dừa bốn ngọn, Thạch Đông, lăng Mạc Cữu, mũi Nai, núi Đá Nhảy…. Còn Hòn Phụ Tử và chùa Hang nằm ở Hòn Chông, trên đường về . Tới quần lăng Mạc Cửu mới thấy sự hoành tráng của Hà Tiên . Trên 40 lăng là các con cháu, công thần nằm trên triền núi nhìn xuống cả Hà Tiên và phóng tầm nhìn ra biển . Chếch bên trái xa xa là núi Tô Châu, trước núí Tô Châu là vịnh Đông Hồ . Còn chếch bên phải là biển mênh mông. Đến chổ thờ tự người ta viết chi chít hai bảng treo hai bên về tên họ chức vị của dòng họ Mạc, đã đóng góp to lớn cho việc trấn hưng xứ Hà Tiên . Như khách thập phương khác, mỗi người cầm một nén hương xá xá, ai vái gi người đó biết, riêng Chị Điệp chắc chí thú nhất cái câu: “Tay bưng quả nếp đi chùa. Thắp nhang lạy Phật xin bùa cầu duyên”. Chắc các đấng Phật tổ cũng thông cảm hôm nay chị Điệp từ xa về, quên mang theo xôi nếp . Đánh một vòng hết lăng dòng họ Mạc, trên tầm cao nhìn xuống, tiên thủy hậu sơn, người Hoa tính chuyện hậu sự chắc là số một thế giới. Ngang qua Chùa Phù Dung không vào chỉ ngắm toàn cảnh bên ngoài, xe chạy chầm chậm, nghe anh chàng An kể chuyện tình của nàng Phù Dung và viên tổng trấn Hà Tiên Mạc Thiên Tứ . Chàng An kể rằng cặp trai tài gái sắc nầy yêu nhau tha thiết nhưng không lấy được nhau vì lý do gì đó vô phương biết . Minh chen vô nói chắc bà lớn ghen . Để thể hiện tình yêu của mình viên tổng trấn xây riêng cho nàng Dung một ngôi nho nhỏ trên gò cao, ém kín không cho bà lớn biết để chiều chiều khi hết việc quốc sự viên tổng trấn nhìn lên thấy được nàng . An cũng kể thêm đêm đêm Mạc Thiên Tứ thường giả dạng thường dân leo qua bờ tường cao đến thăm nàng. Việc này bị bà lớn biết . Nàng Phù Dung yêu Mạc thiên Tứ tha thiết nhưng khó thành, đành chôn chặt tình mình vào chốn thiền môn . Chiều theo ý nàng, Mạc Thiên Tứ xây ngôi chùa ngay trên ngôi nhà Phù Dung đang ở, tên là chùa Phù Dung . Nhung sau đó Mạc Thiên Tứ không thể quên đưọc Phù Dung nên quyết liệt phải cưới được nàng, khiến bây giờ có tuồng cải lương Áo cưới trước cổng chùa ! Đó là lời chàng An kể, nghe sơ qua thấy hay hay nhưng mức chính xác cỡ nào thì chịu . Theo hành trình cả nhóm đến thăm núi Đá Nhảy , thử sức dẽo tuổi ...già . Hòn Đá Nhảy gần sát biên giới, mới phát hiện các động đá vôi bên trong và được đưa vào danh sách điểm du lịch gần đây . Lần theo vách núi , người ta làm các nấc thang dễ đi, để lần lượt thăm 14 hang quanh núi, kết thúc là vòng tròn lượn . Ngay từ hang đầu tiên có người muốn thóai lui rồi , mồ hôi bắt đầu rịn . Nhưng những câu chuyện cười rân ran khiến từng dốc bị bỏ lại sau lưng . Nước mang theo thì hết, mồ hôi thì đầy . Có người bắt đầu ...ngồi . Mỹ Dung tuy ốm mà không yếu, dẫn đầu đòan . Cuối đòan là Minh, Chuôn và Lực . Có những đọan hẹp đến nổi nghĩ là Minh sẽ không vượt qua vì cái bụng . Nhưng nội công hót thâm hậu , Minh nói có chừng mười cái eo hẹp thế này thì bụng tôi sẽ tóp như bụng thiếu nữ ngay . Chuôn tin mới ngộ .
     Nắng trưa quá nóng vì thiếu gió . Nhóm bị kéo dãn dài ra . Lực lê cuối cùng cầm viết và tờ giấy, để viết… sử . Chuẩn bị trong đầu : " Nơi đây ,lúc ....giờ ngày 20 tháng 4 năm 2007 có hai người từng muốn yêu nhau, dắt dìu nhau đi không hết vòng tròn vì yếu và té xỉu . Các cặp khác không muốn về bằng băng ca thì liên hệ hai người này theo số phone sau để rút kinh nghiệm ". Bảng thuyết minh treo tại chổ té thì bảo đảm Minh và Chuôn sẽ là những người nổi tiếng ngay . Cuối cùng do Chuôn không muốn đi vào văn học sử chung với Minh nên đã cố lên về đích chót, lại còn than đói bụng mà không than mệt, giống hệt Minh trước đó một phút, gơ ghê .
    Xe về Mũi Nai nhìn biển, ăn hải sản . Ghẹ và ốc là món chính . Tới lúc ăn cơm có cá nhám nấu canh , cá bè mặn chiên, cá giò chiên, cũng khá ngon vì đói .Từ giả anh hướng dẫn An đầy nhiệt tình, đã bỏ cả ngày đưa chúng tôi đi đây đi đó, cũng leo núi đá nhảy mệt hết hơi như bọn nầy, còn ráng vui vẻ pha trò kể chuyện nầy chuyện kia thật là vui cho mọi người mau quên mệt . Để thưởng công, Kiển ngỏ ý tính tặng anh ta cái quần . Lực nói đã tặng anh ta chai rượu là đủ, anh ta thân tình không nhận thêm gì đâu . Minh nói sao Kiển gặp ai cũng muốn tặng cái quần, mình thân nhau tặng quần không nói gì, người mới quen tặng quần sợ người ta hiểu lầm . Cả bọn cười ồ… Trên đường Kiển thấy mấy con bò ốm còi, chợt hỏi mấy con …ngựa đó sao ốm quá làm ai cũng thêm lần cười bò ra . Nhầm lẫn hay tại mắt bị ..mờ vì cười nhiều quá . Xe chạy một đoạn nữa qua một cánh đồng trống toàn là cò trắng đang tìm thức ăn . Kiển nhận thấy sao ai cũng ...ốm . Dung ốm, rồi con cò cũng ốm, con bò cũng ốm . Minh suy luận Dung ốm như cò, cò ốm như bò, rồi bò ốm như…Dung . Cũng may cho Minh là Mỹ Dung đang tranh thủ về nhà thăm ông xã . Còn không chắc Minh sẽ bị đỏ hông .
    Đường về, chiều xuống, nhè nhẹ lâng lâng, mạnh ai tìm cho mình góc riêng trong tâm tưởng . Xe thỉnh thoảng qua những dốc cầu chầm chậm . Mặt trời xế bóng soi xuyên qua các rặng dừa cặp bờ sông, nước dâng đầy, lục bình trôi tản mạn . Chỉ còn tiếng xe chạy, tâm hồn mọi người như đang quyện vào không khí vùng quê . Chợt nhớ cái thứ gì đó xa xôi thời trẻ nhỏ, tắm sông, bắt ốc, mò cua, ngũ gà ngũ gật bên lời ru ví dầu ầu ơ…Ơi thương quá là thương. Giờ đây công việc bận rộn, ai cũng phải bị cuốn vào cuộc mưu sinh, ít khi có cái cảm giác ngày xưa như thế này . Các bạn xa xứ lại càng khó tìm được những cảm xúc nhớ nhớ thương thương như vậy . Minh tặng bạn xa mới về bài thơ nóng hổi, bồi hồi tình cảm quê hương đó :
Sông quê nước chảy đôi bờ
Lục bình tản mạn nhớ lời mẹ ru
Gió đưa mùa chuyển sang thu
Ngủ say con nhớ lời ru bên lòng
Ầu ơ một thuở bồng bông
Xa quê mới thấy trông mong ngày về
   Tới đoạn đường hơi dằn đã vô tình kéo mọi người về thực tại . Một thực tại hơi khó xử . Nhiều người muốn tìm chỗ đỗ xăng mà chưa dám nói . Có người nói thiệt là bụng lại hơi đau nữa . Tài xế dừng một chổ cũng đầy đủ ý nghĩa, cả xe xuống quán quê bên đường nằm võng uống nước dừa . May mắn hai nhà liền nhau có tới ba nhà vệ sinh . Có cái cầu tỏm được nhiều người đăng ký và sau đó ai cũng khen cầu tỏm thôn quê...mát . Lên xe ai cũng nhẹ cả người . Chậm đỗ xăng một chút là có khả năng khí H2S có thể làm nổ xe .Cho tới nay sự cố này chưa tìm ra thủ phạm .
     Về tới Sóc Trăng gần chín giờ đêm . Ghé thả Minh xuống trước tại nhà, hẹn ăn bún nứơc lèo quán cây Nhản . Huyền Trân ra đón, miệng cười vui vẻ, nắm tay Kiển, khen chị Kiển còn đẹp hơn lần gặp 3-4 năm trước . Trân còn khen thêm tay chị Kiển mát và mềm nhu búp bê nữa, làm Kiển bối rối muốn chảy nước mắt vì đám bạn trai không ai khen mình thiệt tình như vậy . Ghé ăn bún nước lèo Cây Nhãn nổi tiếng . Tuy hơi dơ nhưng rẽ mà ngon . Minh nói dơ, kệ, xuồng chìm tại bến . May, sáng hôm sau ai cũng bình yên .
   Hôm sau .Việc họp bạn đã được bàn thảo trên xe lúc đi chơi hôm trước . Dời buổi họp mặt bạn từ khách sạn qua nhà Lực cho thoải mái, vui vẻ hơn . Minh lo món rắn, chuột, không đặt được chim. Chuôn lo hột vịt lộn, trứng cút lạt, bánh bò mặn, bánh lọt, trái cây . Đặt quán heo quay, cua lột . Từ sáng Tú, Hiền tới nhà Lực lo làm gỏi cuốn , gỏi đu đủ, ếch xào xả . Có thêm mắm tép thịt ba rọi . Bàn ghế dọn sẵn . Từ chín giờ các bạn lần lượt tới . Có Chuôn, Dung, Hiền, Tú, Lang, Hạnh, Mai, Huyệt, Chi, Lợi, Trung, Vị, Sơn, Ngọc, Kiệt, Thu, Thành, Minh và Lực. Nhân vật trung tâm là Kiển còn chị Điệp đi thăm bà con . Con gái quanh Kiển nói chuyện xưa . Con trai bên bàn rượu nói chuyện nay . Xong nữa đường, gom chung nhóm nói chuyện cũ . Tiệc tàn, Lực lãnh đủ vì thức ăn dư nhiều quá, dù chiều tối Việt kiều tới tham chiến một lần nữa, nhưng chỉ dứt được món chuột Minh lo mà thôi .
    Tiệc tàn, bạn vắng, niềm vui đọng lại tuy không phải là mới mẻ, lớn lao gì, nhưng cũng gây ấn tượng để mọi người trong cuộc nhớ về thuở học trò, hồn nhiên với bao ước mơ thầm kín . Nhớ không phải để nuối tiếc, để lúc nào đó, hồi ức bị lay động về bất chợt khiến ta sẽ nở nụ cười mím chi, không địa chỉ . Nếu không may bị cháu con bắt gặp, chắc chúng nó sẽ tưởng người thân mình lớn tuổi, các dây trong đầu hơi có vấn đề . Nhưng chạm dây cười thì quá hay đi chớ, cho đời bớt nhọc nhằn . Có ai đồng ý với tôi không ?
                                                                                                                               HQL

ĐỌC THÊM
                                                                              Trở về Trang chủ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lâm Thanh Sơn Tết Đoan Ngọ nhăm ngày mùng 5 tháng 5 Âm lịch hằng năm là một ngày Tết truyền thống tại một số quốc gia Đông Á như Việt Nam,...