Sóc Trăng là xứ Miên, có nhiều Chùa Miên và người Khmer sinh sống ở đó. Người Miên đi tu ở trong Chùa thường gọi là “ông Lục” (giống như người Việt mình gọi là ông sư bà sãi). Sở dĩ phải nhập đề dài dòng như vậy vì sợ bạn bè hiểu lầm cái nick name của Khứa, Khứa người trần mắt… viễn đàng hoàng, hổng có tu hành gì ráo, cao lớn đẹp chai, vai ngang, lưng tấm thớt, tên khai sanh của Khứa là HQL, nhưng đám nhà tám gọi Khứa là ông Lục,( đọc trại tên vậy mà) bởi vì tánh Khứa từ bi hỉ xã, dang tay dài thòng để kết nối đứa này đứa kia, chịu chơi hết mình mỗi khi nhập cuộc.
Hồi đi học tui không biết Khứa vì khác lớp, sau 75 càng không biết Khứa là ai nếu đi lạc giữa SG mà chẳng phải lòng nhau. Dòng đời năm chìm bảy nổi khiến bạn bè tứ tán, khi tui bơi được về quê cũ thì đã già chát, làm sao mà nhớ nổi hết từng khuôn mặt hồi xưa chung lớp chung trường. Tui gặp khứa ở những lần họp bạn. Bạn bè trai gái gần xa khứa đều chơi chung hòa đồng và cởi mở, dần dần tui tin cậy và thấy thân thiện với Khứa, quan chức nhưng không “chảnh” là được. Họp bạn Khứa ngồi một chỗ, ai nói sẳn thì cười (chưa có ..8 như bây giờ) nhưng con mắt khứa thì quan sát điều động khắp nơi, trên bàn ăn thấy tụi con gái ăn bóc hải sản mà thiếu giấy chùi tay, khứa kêu người lấy ngay hộp khăn giấy để gần các nàng, nam thực như miêu vì lo nhậu quên mồi, đồ ăn còn đầy nhóc, Khứa cầm dĩa sớt gọn lỏn qua xóm nữ xực như hổ. Mỗi bận tổ chức đi chơi xa, Khứa là người lo từng chai nước đến tấm bạt cắm trại…Tui đánh giá tánh Khứa chu đáo và rất nhiệt tình. Từ khi quen Khứa thì cuộc họp mặt có vẻ bài bản hơn, địa điểm cụ thể là quán cà phê Giao Hạ, số lượng khách mời tham dự “đông vui hao”. Nhất là khi có bạn phương xa về, chỉ cần alô là Khứa và đám bạn chuẩn bị bàn nhậu hết sức chu đáo để đón bạn (dù có bạn chỉ nhớ mang máng cái tên chớ không chắc gì biết mặt) như MN nghe đâu từ bên Úc về, phone cho LHM là muốn gặp bạn cũ, thế là LHM và Khứa lên kế hoạch tiếp đón. Bạn bè ngóng cổ chờ từ 9g sángđến 12g trưa, hàng chục cú phone vẫn không liên lạc được với bóng hồng…Té ra nàng đã bay về SG vì bận đột xuất không kịp bye bye. Bạn bè giận vì bị cho “leo cây”, nhưng khứa chỉ cười cười, đề nghị các bạn ăn nhậu vui vẻ đi, tức chi cho mệt mình, vì đâu có ai biết rõ về cô bạn xa lắc xa lơ đó đâu, từ đó nàng có cái nickname Nguyệt lèo!
Chơi với Khứa cũng khá lâu, nhưng tui cũng vô tình không biết nhiều về hoàn cảnh Khứa, nhà cửa ở đâu, vợ con mấy đứa, có bạn hỏi tui biết mặt bà xã Khứa chưa, tôi chỉ thấy loáng thoáng một lần trong quán ăn sáng nào đó, vợ Khứa gật đầu chào đám bạn trời thần của chồng rồi phóng xe đi mất. Sau này biết thêm Khứa có 2 đứa con gái. Trong khi đám bạn làm sui thành ông nội bà ngoại, đứa nhỏ nhí của Khứa mới chừng 8 tuổi. Nó hay quấn quít với Khứa mỗi khi họp bạn tại nhà, nên nó biết khá nhiều bạn bè của ba nó. Qua nó, tui biết thêm Khứa cũng biết làm thơ con kiến, nó khoe ba nó làm mấy tập thơ tặng riêng cho nó. Té ra Khứa cũng có cả bụng thơ mà đâu ai biết. Khứa có anh trai em gái đầy nhóc, mà anh em nhà Khứa cũng tánh thân thiện cởi mở, gặp bạn của “hia” là họ trãi tấm lòng hiếu khách. Có lần vợ chồng tui về quê chơi, em gái Khứa mời về nhà ngũ cho dzui. Nó nói ở khách sạn tốn tiền mà không tụ họp bạn bè chơi bài tiến lên được. Cũng có lý! Ông anh Khứa có vườn me, bây giờ là nơi cắm trại lý tưởng của mọi người mỗi khi bạn bè họp mặt, khung cảnh thoáng mát, yên tỉnh, lở nhậu xỉn nằm đó phê một giấc đã đời cũng hổng sao, bởi vậy mấy đứa bên này khoái đăng ký tour “Vườn me trip” là vậy.
Có thể khi ngồi vào bàn làm việc mặt Khứa khó đăm đăm vì áp lực nặng nề của công việc, nhưng khi đánh tòn teng trên võng tán chuyện thư giản với bạn bè, nghe tiếng cười sang sảng của Khứa thì đủ biết mức độ “xã tress” của Khứa ở tầng số nào. Coi tướng tá bự con vậy chớ Khứa đi khám bệnh hoài, làm tui cũng lo lắng cho sức khỏe của Khứa, hổng biết trái tim Khứa có chiụ nổi vài chục năm nữa không? Có lần đi chơi đâu đó, như là ở vườn me, Khứa chỉ miếng đất nhỏ xíu ở cạnh đó, nói tỉnh queo “Tui cũng có miếng đất để dành mai mốt về đây gần gủi má tui..” Khứa còn trẻ mà lo hậu vận sớm quá, hổng lẽ Khứa bi quan vậy sao? Ê ! nhậu vừa vừa thôi nhe, Khứa mà đứt bóng thì có nhiều đứa khóc mờ mắt.
Lâu lâu rảnh lên mạng tán chuyện với mấy bà chằng lửa, Khứa không ngán đứa nào chọc ghẹo, hay sợ bà xã đi ra đi vô cằn nhằn dòm ngó computer như hoàn cảnh của bạn Khứa. Chỉ ngại thỉnh thoảng có “meo” của thằng bạn nối khố thời đi học tung lên mạng những trái lựu đạn xịt khói làm khổ nhau. Có lần tui đề nghị Khứa đổi tên để khỏi bị phiền, tui nói vụ đó với mấy đứa bên này. Khứa đổi tên Luckie cũng hay vậy (nghe có vẽ hải ngoại!), nhưng TH nói tên đó trùng tên với con chó cưng nhà nó, TH sợ tối nằm chiêm bao gọi tên Luckie, Luckie thì chó sủa um sùm, chồng nó biết. Thiệt là hết ý kiến! Gần đây nhân vấn đề thời sự nóng hổi bên Mỹ, Khứa đã đổi lại nick name “Obama@, nghe hết hồn! Khứa chơi nhiều tên bạn, nhưng Khứa kỵ đứng gần với tên Kiệt vì sợ ..xui, nghĩ lại xem hai đứa đứng gần nhau làm ăn gì nổi. Bởi vậy Khứa khoái chơi với Cường (chồng TH) cho có vẻ..sung độ!
Tánh khứa bộc trực, trong một lần tranh cải trên mạng về mối bất đồng quan điểm nào đó giữa bạn bè, Khứa đã viết mấy dòng bộc bạch : “Mỗi người ai cũng có hòan cảnh riêng,, không ai giống ai. Mỗi người đều có chính kiến riêng mà người khác phải tôn trọng. Do chữ phải TÔN TRỌNG, nên không áp đặt (dù một cách vô tình ) suy nghĩ mình lên người khác, hoặc ảnh hưởng người khác. Tôi mong, các bạn hiểu ở góc độ này. Tôi sai, xin các bạn bao dung một lần. Ngọc Ánh, đến với bạn cũ ( trong nước ) như là Ánh răng thỏ ngày xưa ( dù tôi không biết biệt danh này trước đó ), đến với tâm trạng vô tư, vui tươi, thỏai mái thậm chí là hồn nhiên dù là U60 cả rồi. Mọi người đón nhận, chan hòa, thậm chí chia sẻ. Các bạn sẽ không cần biết, không cần tìm hiểu trước đó Ánh như thế nào. Mà dù thế nào, tôi nghĩ các bạn (trong nước ) đều chấp nhận, vì trước mặt là Ngọc Ánh đúng nghĩa, là bạn thân ái ngày nào. Tốt hơn, không nhắc quá khứ, để thể hiện sự tôn trọng đó..” Tui tâm phục khẩu phục khứa vì sự thẳng thắng này!
Trong đợt ra mắt trang Blog của nhóm HD 68-75, Khứa quả là tay viết sung độ. Đọc hàng loạt bài Khứa viết về bè bạn, có chuyện đọc rồi cười tủm tỉm, có chuyện tâm tình bây giờ mới kể ra, có chuyện kể rồi ai cũng biết, nhưng khi đọc lại thấy thấm ý và bật cười ha hả. Bạn bè của Khứa đều có mặt có tên trên từng cây số, ai cũng khoái nghe người khác nói về mình .. “chuyện đôi ta buồn ít hơn vui” như vậy chuyện tụi mình, cái đám học trò “xây lố cố” của thế hệ trước 75 có nhiều chuyện vui để kể nhau nghe. Hồi đi học thấy hiếm hoi những tên “anh hoa phát tiết ra ngoài”, nhưng khi về già, ai cũng có một bồ thơ văn để tâm tình kể lể, đọc cũng hay chớ bộ! Thế thì tại sao các bạn không cầm bút lên để cùng nhau làm đầy trang Blog!
Mấy con nhỏ kia xúi tui viết về Khứa, vì tụi nó có nhiều chuyện hỏng dám nói ra. Còn tui nói ra vì tui nghĩ là Khứa đáng được bạn bè quý mến, dĩ nhiên là có rất nhiều Khứa khác cũng dễ thương không kém trong ngăn tâm thất tâm nhỉ của tui, nhưng tui để dành khi khác. Hãy đợi đấy!
Tê Anh Nờ A
Texas- mùa này lắm những cơn mưa- 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét