Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

Những người bạn của tôi

Chuyện nứng Sâm

nungsam
     Gặp lần đầu hôm lễ cưới cô bạn cùng trường Hoàng Diệu ngày xưa, chú rễ, nứng Sâm không thể hiện có gì đặc biệt, ngoài mái tóc bạc phơ khá tài tử và gương mặt có chút phong trần . Tiếp những lần đi chơi chung nứng mới có nhiều thời gian biết thêm về nhóm bạn của vợ mình . Qua đó thấy nứng vui tính chớ không nghiêm như dáng bên ngoài . Nứng cũng cởi trần vô vô chất cay cay với mọi người, cũng giơ tay cao đánh…bài tiến lên với bọn đàn em, cũng sốt sắng cõng đồ tiếp bạn khi đi chơi, nhưng chủ yếu là tiếp vợ !

    Những lần nứng từ Texas về Sóc Trăng, tôi cũng đi chơi cùng nứng, qua đó mối quan hệ thân thiết hơn . Nứng tặng tôi hai tập sách của nứng xuất bản ở Mỹ . Qua hai tập sách tôi biết thêm nứng viết khá nhiều, xuất bản cũng khá nhiều . Tôi chỉ đọc chưa hết một quyển sách nứng tặng, nên không thể làm ếch ngồi đáy giếng đo trời nên mượn lời một nhà văn nhận xét về nứng : Nguyễn Văn Sâm là nhà văn của Sài Gòn lục tỉnh, bởi vì toàn thể các sáng tác của ông đều toát lên cái mùi và hơi thở của vùng đất ngồn ngộn sức sống phương Nam . Gần đây nứng trở về với gia tài cổ của dân tộc bằng cách phiên âm các tuồng hát bội, truyện thơ viết bằng chữ Nôm chưa từng được phiên âm mà nguyên bản hiện còn đang nằm trong các thư viện lớn ở Âu châu . Nứng góp phần cho dòng văn học phương Nam tiếp tục chảy nơi đất khách xa xôi, góp chút hơi ấm sưởi lòng người xa xứ . Hình ảnh nứng đã được khắc họa khá rõ nét . Hơn ba năm quen biết, chuyện qua lại tôi và nứng bình thường . Sau này có hai chuyện nứng gởi cho tôi như là hai bài toán khó, có bài giải được chỉ là cầu may . Ở bài viết này, tôi kể chơi về bài toán thứ hai, bài toán dễ hơn nhiều so bài toán trước .
       Vợ chồng nứng về thăm Sóc Trăng . Sau hai ngày vui chung, cặp chim câu tốn thêm mấy ngày đánh lẻ thăm nhà từng bạn , Xong lên sài Gòn, về Củ Chi thăm tổ chim vắng chủ nay sự thể thế nào . Rồi cặp chim rủ nhau bay đi hưởng nắng đồi gió biển miền Trung . Tôi và nhóm người khác có chuyện cũng ra Trung . Khi xe tôi từ Bình Định lăn bánh xuôi Nam thỉ cặp chim cu đang ra ga xe lửa ở Nha Trang đi Bình Định . Hai bên không gặp nhau nhưng nứng cũng ráng tìm chút hy vọng nhờ tôi tìm người bạn cũ trên bốn chục năm chưa gặp lại . Chỉ biết bạn già đó nhà ở Qui Nhơn, đường Quang Trung, gần bưu điện . Nếu tôi đang ở Bình Định chạy xe vòng vòng tìm giùm, nay đã về gần tới Sông Cầu và không thể quày xe lại vì đã hẹn công việc ở Phú Yên . Tôi điện thoại ngay người bạn vừa gặp hôm qua ở Bình Định và báo lại một số thông tin ngắn gọn đó . Anh chàng kia hứa sẽ giúp . Trong bụng tôi cũng không tin sẽ có kết quả khả quan . Sau thời gian hẹn, chàng ta điện hỏi tôi là biết thêm gì ngoài những điều đã nói . Tôi điện nứng, nứng nói là người bạn tên ABC, trước đây từng dạy học, khi lớn tuổi có viết một số sách khảo luận về văn chương Hán Nôm . Tôi lại làm cầu nối . Anh chàng kia không biết bằng đường dây nào, nữa tiếng sau lại điện hỏi còn thêm thông tin nào không . Chàng ta đã nhờ cảnh sát trên đường đó tìm được mấy ông giống tên vậy rồi nhưng không có ông nào từng dạy học, không ông nào ở gần bưu điện hết . Tôi điện nứng để hỏi thêm thông tin, nứng tắt máy . Không biết đêm hôm cặp chim câu mắc làm gì mà quên sạc pin . Tôi bèn hối thúc bạn kia ráng thêm một chút, cứ tới gần bưu điện hỏi thăm . Sau này, anh ta kể lại là tới gặp cảnh sát khu vực đó tìm hiểu, anh cảnh sát cũng tốt bụng tra không có tên trong sổ sách, nhưng chỉ anh này nên đi hỏi những người lớn tuổi trong khu vực, nhất là người từng dây học mấy chục năm trước . Anh ta tới vài nhà . Có một bác lớn tuổi nói biết có người bạn quen với ông này . Nhà ông bạn già kia không có điện thoại, anh bạn tôi phải tốn nữa tiếng chạy tìm . Ông bạn già kia xác nhận có quen ông ABC nhà gần bưu điện đường Quang Trung nhưng tận Hoài Nhơn chớ không phải trong thành phố Qui Nhơn này . Rất may ông bạn già có số điện thoại nhà ông ở Hoài Nhơn . Ông ta bèn điện cho bạn Hoài Nhơn hỏi có bạn như thông tin tôi cung cấp cho anh bạn tôi hay không . Ông bạn già kia trả lời nhớ là hình như vậy ! Chắc quá lâu không liên lạc nên ông ta không nhớ chắc .
     Dù sao cũng đã có đầu mối, anh bạn trẻ mừng quá điện ngay cho tôi, cho tôi số điện thoại ở Hoài Nhơn và nhắn ông bạn già kia đang đợi điện . Tôi cám ơn lòng tốt của bạn đã hết lòng giúp tôi, cũng cám ơn thầm những người lớn tuổi kia đã làm cầu nối cho buổi gặp gỡ ly kỳ này . Tôi điện, nhưng máy nứng không lên tiếng . Tôi sốt ruột vì tin tức nóng hổi đang cần lời kết của nứng . Tôi tốn công và phải chịu ơn bạn bè lo cho nứng mà nứng sao bình tâm quá . Có lẻ nứng cũng không tin với bấy nhiêu thông tin mà tìm được người bạn học chung đại học ở Sài Gòn mấy chục năm trước và nứng chỉ biết chỗ ở của bạn mơ hồ theo ký ức chớ chưa từng tới nhà bạn . Tôi lục danh bạ số điện thoại lưu, tìm thấy số nứng từng gọi tôi khi về Sài Gòn tháng trước . Gọi cầu âu, không dè điện thoại reo, mà alô là giọng nứng nữa chớ . Vừa tức, vừa mừng . Tôi cho tin tức trước . Tôi hỏi nứng sao tắt máy . Nứng nói hết pin . Tôi nói vậy sao nứng không cho tôi số này, để còn hỏi han nhau tìm bạn cho nứng . Chắc đôi chim câu lại lo rúc rúc trên xe lửa . Tha nứng vậy, kẻo hỏi dồn quá nứng giận, lên máu thì nguy . Tôi chuyển qua phần tin mừng, đọc số điện thoại nứng ghi và nói nứng phải điện ngay để xác định kết quả, nhưng tỉ lệ đúng đã trên chín phần rồi . Nữa tiếng sau, khi nghĩ rằng đôi bạn già này đã mỏi miệng alô, tôi điện nứng . Nứng nói đúng là người cần gặp rồi, cám ơn tôi . Tôi liền điện cho người cũng đang nóng lòng không thua tôi là anh chàng bạn ở Bình Định . Sau khi cám ơn rối rít . Tôi hỏi làm sao bạn có kết quả mau vậy . Bạn đó nói Nếu để anh tìm thì vô phương . Qui Nhơn đâu có đường Quang Trung ! Con đường đó đã đổi tên lâu lắm rồi và nằm ngay trước cơ quan em ! Do vậy, sau khi anh nhờ, em sắp xếp công việc rồi chạy tới chỗ mấy anh cảnh sát khu vực, là chỗ quen biết, nên nhờ cũng mau . Rồi em tìm tới khu gần bưu điện, nhưng trạm này mới có gần đây thôi . Kết quả đã biết . Hèn chi lúc trên xe tôi dò bản đồ thành phố Qui Nhơn tới mỏi mắt cũng không thấy đường Quang Trung vì bản đồ mới in sau này .

    Tóm lại, nứng nhớ dai, đúng các thông tin, chỉ sai chữ Hoài ra chữ Qui . Hai nơi này cách nhau trên trăm cây số. Nhưng nhờ nứng nhớ lộn, tôi mới dám giùm nứng . Nứng nhớ đúng tôi chịu vì tôi cũng chưa biết Hoài Nhơn và không quen ai ở đó . Cái may của nứng là đường Quang Trung nằm ngay cơ quan người bạn nên anh ta mới siêng, nhanh tìm giùm . Cái may thứ hai là đường này vừa có trạm bưu điện, nên có chỗ định hướng mà tìm . Cái may nữa là anh cảnh sát nhiệt tình chỉ chỗ những nhà có người lớn tuổi để hỏi thăm, nhờ đó lần ra người cần tìm . Còn buổi trùng phùng sau đó giữa hai người bạn học chung sở trường, sở thích hơn bốn mươi năm mới gặp lại cảm động ra sao, để người trong cuộc kể tiếp vậy .
                                                                                                                 HQL

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  LỊCH SỬ VIỆT NAM 1. Thời kì nguyên sử ( 2879 – 111   CN • Năm 2819 trc CN : người Việt cổ hình thành (lấy tTtên Bách Việt) • Chiến t...