Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2011

Văn - Truyện ký

vme
     Từ nữa tháng trước tôi hẹn Ngọc Ánh và nứng Sâm nếu về Sóc Trăng thăm quê, gặp bạn tôi sẽ tổ chức buổi tiệc tiếp đãi ở vườn me Bãi Sào. Rồi cũng tới ngày hẹn, hai vợ chồng người bạn từ Texas đã về ở khách sạn Quê Hương từ hôm trước. Sáng nay, trước khi qua vườn me, hẹn nhau ăn sáng khá đông, ăn món dân dã đậm nét quê hương. Ngoài hỏi han như thường lệ còn xen vài chuyện vui khiến buổi ăn sáng rất cởi mở. Hẹn nhau mạnh ai nấy đi. Tôi chở nứng quẹo qua hông chợ mua thêm ít trái cây và về nhà xách thêm bốn ký tép, bịch rau càng cua- rau sạch mọc như đám rừng nhỏ trên sân thượng nhà .
    Vườn me của người anh tôi, anh Cua, không xa lạ với nhóm bạn vì hầu hết đã từng tới đây chơi và ăn uống. Từ tuần trước toán tiền trạm gồm tôi, Minh, Thành, Kiệt, Thu, Sơn đã tới tìm hiểu tình hình, chọn địa điểm hạ trại. Minh đòi ra căn nhà mới cất khá rộng chỉ có cái nóc dễ bị nắng khi chếch bóng, Kiệt nói làm ở chỗ có căn nhà sẵn có sân, toillet, bộ sa lông, tôi nói vô tới cuối vườn có thêm căn nhà nhỏ mới xây mát dữ lắm nhưng lại không có chỗ nấu ăn. Bàn với chủ nhà, anh ta chỉ cái chòi lá khá rộng có sẵn hai bàn và bốn ghế đá, thuận tiện vì rất gần bên chỗ nấu ăn, có nhà vệ sinh sạch sẽ, bên hồ sen mát mẻ. Căn bản đồng ý, sẵn bàn ghế anh ta bày ra hai con gà luộc và chai rượu ăn mừng thành công ban đầu. Đang vui mưa chợt tới thăm, mưa rơi tí tách trong chòi. Nhắn tin, vợ chồng Chuôn đội mưa qua chung vui. Trần Lái tình cờ ghé qua, nhập bọn khiến buổi gặp mặt dã chiến kéo dài tới trưa. Thấy tôi nhìn nóc chòi, chủ nhà nói yên tâm, ảnh sẽ lo. Cho chắc, hôm qua Minh, Kiệt và tôi đã tới đây thăm dò lần nữa. Chủ vườn đã cho người lợp lại mái chòi phòng mưa, cưa bỏ cột giữa nhà cho chòi rộng và bắt thêm đà giằng ngang cho chắc chắn, gắn đèn điện phòng mưa trời tối, đặt mấy chậu hoa quanh chòi cho có màu mè, kê lại tới năm bàn tám ghế đá đủ chỗ theo đặt hàng, nền được quét dọn sạch sẽ, ly chén được xếp trên kệ kế bên, thậm chí nhân tiện anh làm lại hoàn toàn khiến cái nhà vệ sinh mới toanh, nhưng anh ta không có mặt mà chỉ dẫn công việc từ Sài Gòn, nói là đêm sẽ về tới. Sau đó, tôi đã ra vườn theo lời dặn của Chuôn, bẻ hai trái đu đủ để sẵn cho ráo mủ, để mai bào ăn sẽ ngon hơn .
    Thực đơn được thông tin từ trước là năn bộp với bông súng xào tép, càng cua bóp dấm, đọt lang Nhật luộc, dưa mắm, cá chiên, cá kho lạt, gỏi đu đủ. Thức uống có cà phê, nước cam vắt, nước dừa dứa, trà đá và rượu trắng. Theo dự tính Kiệt sẽ xuống ao hái bông súng, mọi người phải đi câu cá mới có cá làm đồ ăn, nếu câu không đủ sẽ chài, nên tôi đã nói đứa cháu chuẩn bị ba cần câu và cái chài từ trước, coi như là một công hai việc, được thư giản vô tư vì trong vườn nhiều ao, nhiều cá. Nhưng chủ vườn thiếu lòng tin ở khách nên ngày hôm trước đã cho người xuống ao kéo lưới thu gần chục con cá phi, mỗi con gần cả ký, rộng sẵn. Khi kéo cá phải dọn bỏ hết bông súng khiến Kiệt mất dịp trỗ tài. Kiệt, rất thân với Ngọc Ánh, nên lo việc mời bạn, dự tính sẽ vừa đầy tám cái ghế đá đôi .
    Tôi làm chủ nhà phân việc, Chuôn làm tổng bếp, Minh làm tổng phụ bếp. Hai người sẽ tiếp tục phân vai các bạn còn lại. Bất ngờ là em gái tôi cũng ham vui, hai vợ chồng chạy xe qua hùn làm thêm món tép chiên nên bếp càng thêm ồn ào. Nứng và Sơn cận tình nguyện đi lặt đọt lang trong khuông viên vườn. Chắc trò chuyện hơi nhiều hay là sợ sâu, hay nhân tiện giùm nhổ cỏ cho chủ nhà mà vườn lang mênh mông, xanh um, hai người một buổi chỉ lặt đủ hai dĩa nhỏ sau khi luộc. Trí Hiền nhận việc bào đu đủ, Tú chiên tôm gần đó, Chuôn lúc rảnh bóp gỏi càng cua. Mai phụ trong bếp. Tú ngồi chiên tôm, mặt nghiêm, ai hỏi cũng hỏng thèm trả lời. Mai nói chắc Tú đau răng. Trí Hiền nói hồi nảy tui thấy nó ăn vụn, thử tôm chiên, chắc tôm nóng quá phỏng lưỡi rồi. Không ai nhịn cười được, trừ Tú. Năng bộp lột sẵn một rỗ lớn và bông súng cũng lột sẵn do nhắn chủ vườn giùm mua ở chợ Bãi Sào đã để sẵn trong bếp trước khi chúng tôi tới. Chủ vườn còn không tin nhóm này biết làm cá hay là lo nhóm này gìa còn ham chơi nên đã nhờ người làm cá, vừa xong, còn tươi trong. Không biết chỗ này có cần cám ơn không, chớ nhóm con gái đã chuẩn bị tinh thần dao thớt sẵn rồi. Nhóm con trai cùng ngồi lột tép, cắt năn, bông súng , xẻ cá…. Công việc tạm ổn, nứng, Minh và tôi xách ba cần câu ra làm màu. Minh giật được con cá phi nữa ký, hí hửng xách vô bếp khoe mấy chục năm mới câu được con cá nặng như vậy. Tưởng chắc có người khen, hổng dè gặp Chuôn, Chuôn phán chắc cá bị mù. Hình như hai người này kỵ tiếng với nhau. Tôi kéo được con cá ..la hán khoảng gần bàn tay, rất đẹp. Sơn cận xung phong gở cá nói sẽ mang về nhà nuôi. Chuyển qua chài cho chắc. Chài đầu khá nặng, con trắm cỏ trên hai ký và hai cá phi, nứng vui quá nhảy qua tập chài. Tú nghe ồn ào chạy ra khoe chài là nghề của nàng. Quả Tú có nghề thiệt, chài tròn miệng, lần lượt kéo lên thêm hai con trắm cỏ, con nào cũng trên hai kí lô. Các cô nàng vui vẻ nói sẽ chia nhau số cá đó đem về . Công việc ở bếp dù chộn rộn, rồi cũng xong. Phái nữ trình làng thành quả tập thể của mình sau gần ba tiếng vừa làm vừa nói chuyện. Đồ ăn bày gần đầy cả năm cái bàn. Mọi người vui vẻ nhập tiệc. Vai chánh dĩ nhiên là Ngọc Ánh và nứng. Kế Vị và Thành ép nứng uống rượu có pha chút mật gấu nứng cũng hơi khoái vui nhưng Ngọc Ánh ngồi kế bên không gật khiến nứng chỉ cầm ly nước khoáng. Món năng xào tép quá ngọt được bình chọn số một và bị xử nhanh. Vừa ăn vừa bình phẩm vừa nói chuyện trong nhà ngoài nước. Thắc mắc sao rau lang luộc bị đen, có người nói tại nứng lặt rau mà lặt luôn cỏ nên bị nhiễm màu! Minh sau đẵ dằn bụng mấy chén cơm, kể chuyện có anh chàng có vợ đẹp nhưng hung hăn và hay ghen. Mỗi khi đi đâu thì hắn dấu vợ trong phòng ngủ, cấm ra ngoài. Cô vợ thì khoái ăn quà vặt. Có bữa nhân chồng ra ngoài cô ta nhờ mua tới ba dĩa chuối xào dừa xơi một mình trong buồng. Chồng về, kiểm soát, thấy nước ướt trên giường hơi kẹo kẹo, bèn kêu vợ hỏi. Vợ thật tình nói là nước cốt dừa bị đổ. Anh chồng trợn mắt, gằng giọng:”Tao liếm mà không béo là chết với tao”. Chuyện khác, ở quê Minh có bác sĩ vườn , kê toa chỉ món vitamin C cho một phụ nữ vừa chết chồng. Chắc cô này không có bệnh, chỉ mệt mỏi vì lo chuyện chồng con nên cần thuốc bổ. Cô này do học ít hoặc đầu óc đa nghi cầm toa coi đi coi lại, quay vô mắng xối xả vào mặt bác sĩ: Bà mà thiếu vitamin C hả, cái mặt mày thiếu vitamin L thì có, rồi vụt bỏ toa, về. Kiệt ngây thơ nói tao chưa biết, chưa nghe vitamin L bao giờ. Những tràn cười quá đã rộ lên. Anh chàng Kiệt còn có một tích ngây thơ của riêng mình không lẫn với ai được. Đó là mỗi sáng thứ bảy tôi hay điện cả nhóm bạn ăn bún nước lèo hông chùa ông Bổn. Có hôm, do rãnh sớm, tôi gởi tin nhắn đỡ tốn tiền, tôi nhắn Bún 7AM. Lúc 7 giờ có mặt đủ, trừ Kiệt đã trễ mười phút vẫn chưa thấy tới, Sơn bèn điện cho nó. Nó bắt máy là hỏi ngay quán 7 Am ở đâu tao tìm hoài không thấy? Sơn trả lời AM hay CHÙA là một, chỗ cũ, tới ngay đi. Tiếng cười lại rộ lên. Cả nhóm tha hồ vui do chiếm trọn vườn vì chủ vườn từ Sài Gòn về, sáng có vô tiếp sắp xếp, xong quẹo lên Sài Gòn ngay tiếp tục công việc. Cám ơn anh ta nhiều vì tấm lòng tử tế. Cuộc chơi kéo dài, tốn khá nhiều rượu chủ nhà, còn hai chai rượu vợ chồng bạn mua về tặng thì để đó sẽ tặng lại chủ vườn. Thức ăn được mang lên thêm, tới món gỏi đu đủ thì hơi no. Chuôn và Hiền đi bẻ dừa dứa trái bói, mùi nước dừa rất thơm, tiếc là còn hơi non nên không hái nhiều. Hai tuần sau tôi và con gái nhỏ qua hái lúc đó dừa có cơm rất vừa ăn. Mãi tới xế chiều thì Thu và Hồng Lợi, do công việc tới trễ, xơi tạm gỏi đu đủ nói chuyện tâm tình với bạn xa về vậy. Rãnh rổi, Trí Hiền xách cần câu và mang theo cái giỏ, tưởng chừng như sẽ câu hết cá trong ao. Chắc không thành tâm, Hiền ngồi một buổi, không dụ được con cá nào, bèn theo Tú đòi chia cá Tú chài được. Mọi người tản vô vườn me, chụp hình lưu niệm. Vườn me rộng hai hecta, chỉ trồng me ngọt đang thời sung sức, xen một số cây ăn trái như cam, bưởi, ổi, đu đủ, dừa và hoa móng tay vàng khắp nơi, khá đẹp. Lúc này me chỉ có trái bằng ngón tay út, chưa gìa, chưa ngọt. Có năm trúng thu gần mười tấn me nhưng vẫn không đủ bán cho chợ Sóc Trăng, dù giá không rẽ khoảng ba mươi ngàn một ký. Anh Cua là kỹ sư trồng trọt nên chuyện chăm sóc vườn me hoàn toàn tự lo, chỉ mướn người vun gốc, vô phân. Vườn me còn là nơi làm việc, tiếp khách, đãi bạn bè của chủ vườn, cũng là nơi thỉnh thỏang chị anh em tôi họp mặt vào cuối tuần.
    Mọi người cùng nhau dọn dẹp sau khi làm xong chầu cà phê chiều tự pha chế. Vui quá nhưng không ai say, ai cũng tự ra về. Cửa rào được khép lại, vườn không hư hao gì, chỉ có cá dưới ao sẽ nhát mồi cả tuần vì bị Tú trấn áp quá xá. Mấy con chó giữ vườn rất hung hăn khi nhóm đến, nay quyến luyến vẫy đuôi như là cám ơn đoàn đã chiêu đãi chúng buổi xương ra trò. Các bạn hẹn giờ ngày mai cùng đi chơi tiếp ở Cà Mau. Qua cuộc vui tôi thấy điều đáng kể nhất là từ nay trong vườn có chỗ đãi bạn khá tươm tất còn có thể xài được dài dài. Vậy bạn nào thấy thích tôi hứa sẽ chiều. Linh thiệt, mấy ngày sau có bạn xa xứ viết thơ hẹn sẽ gặp tôi cùng các bạn tại vườn me để viết tiếp tập hai chuyện vườn me ngọt, còn đòi bổ sung thực đơn món cua rang me. Tới nay, chuyện này tôi chứa dám nói trước với anh tôi .

                                                                                                                  Đầu tháng 7 năm 2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  LỊCH SỬ VIỆT NAM 1. Thời kì nguyên sử ( 2879 – 111   CN • Năm 2819 trc CN : người Việt cổ hình thành (lấy tTtên Bách Việt) • Chiến t...