HOÀNG DIỆU DẤU XƯA
T.T.H
Cổng trường mở với muôn ngàn cánh
bướm
Loang loáng theo hơi nắng gắt
buổi trưa
Trắng tinh khôi như tình ta
mới chớm
Nụ cười nghiêng giấu sau tóc đong
đưa.
Ta, gã si tình, tên- học- trò-
nhút- nhát
Đứng nép mình cuối góc phố chờ em
Bướm phớt qua... chợt tim
ta ngây ngất
Chao đảo, thiết tha say dáng em
mềm.
Em ngây thơ nhởn nhơ con bướm
nhỏ,
Bước ngang qua còn liếc xéo ...vùng vằng...
Bước ngang qua còn liếc xéo ...vùng vằng...
Ta ngập ngừng trao em tờ giấy gấp
Gói trọn tình ta tưởng chừng trăm
năm.
Lẽo đẽo theo đuôi bướm xinh cuống
quít
Thở bụi mù ngỡ hương tóc em
bay
Gió lay vạt áo bướm dần nhẹ khuất
Ta, gã khờ
vẫn mơ màng trên mây.
Rồi xa xôi biết ngày nào trở lại
Biền biệt phương trời bướm
vẫn trong ta
Cánh bướm mỏng đường xa mê mải
Hồn bướm mơ hoài dù tóc đã tuyết
pha.
Xưa theo em đường dài không mỏi
mệt
Ngắn cuộc đời sao đuối sức buông
tay,
Bài thơ cũ loay hoay không đoạn
kết
Bướm trắng có còn lung linh
cánh bay?
BUỒN
sáng nay thức dậy tìm thư
nỗi buồn bất chợt vỡ như sóng òa
ghét người giận cả luôn ta
rưng rưng nước mắt nhạt nhòa cơn mưa...
NHỚ
người quên ta vẫn nhớ hoài
nhớ người nơi ấy miệt mài cơn say
lá buồn thôi hãy ngừng bay
chim buồn rủ cánh chốn này chờ mong.
MƠ
biết người, ta tập làm thơ
quen người thầm lặng mộng mơ bốn mùa
gom bao thương nhớ cho vừa
riêng ta một cõi mơ xưa phai tàn...
sáng nay thức dậy tìm thư
nỗi buồn bất chợt vỡ như sóng òa
ghét người giận cả luôn ta
rưng rưng nước mắt nhạt nhòa cơn mưa...
NHỚ
người quên ta vẫn nhớ hoài
nhớ người nơi ấy miệt mài cơn say
lá buồn thôi hãy ngừng bay
chim buồn rủ cánh chốn này chờ mong.
MƠ
biết người, ta tập làm thơ
quen người thầm lặng mộng mơ bốn mùa
gom bao thương nhớ cho vừa
riêng ta một cõi mơ xưa phai tàn...
T.T.H
HÃY CỨ YÊU
Chút duyên xưa đã không may
Xin cho cuối nắng được say chữ tình
T.T.H
Hơn ba mươi năm gặp lại
Nụ cười tươi như hôm nào
Chẳng trách sao ta vẫn nhớ
Dáng em gầy trong chiêm bao.
Ngày xưa yêu không dám ngỏ
Giữ hoài tình đầu đắm say
Đảo điên biển đời vang động
Ngậm ngùi uống nốt chén cay.
Tưởng như tình yêu đã chết
Máu vẫn dạt dào trong tim
Mắt em dịu buồn tha thiết
Nhói lòng ta mấy ưu phiền.
Muốn cầm tay em thật
lâu
Muốn vuốt nhẹ làn áo
mỏng
Muốn yêu em như lần
đầu
Trăm năm chỉ là giấc
mộng.
Tiễn em về nơi xa xăm
Nghe như có tiếng nấc thầm
Chút bụi nhạt mờ phố cũ
Ta cố nén lòng bâng
khuâng…
TƯỞNG
T.T.H
Tưởng như mây vẫn hoài trôi
Mang theo thương nhớ về nơi xa vời
Tưởng chừng lá úa nhẹ rơi
Nhuộm vàng sân vắng bóng người
hút xa
Tưởng như khúc nhạc ngân nga
Vẫn vang âm hưởng tình ca thuở
nào
Hồn nhiên trong giấc chiêm
bao
Môi em ấm áp khát khao rạng ngời
Tưởng yêu, tưởng nhớ lên
ngôi
Bỗng em quay gót phai phôi hững hờ
Tưởng hoàng hôn nắng đợi chờ
Ơn em vai tựa mộng mơ cuối đời
Tưởng rằng em đã yêu tôi
Nào hay tình nhạt chơi vơi… ngỡ ngàng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét